Đến tận mười một giờ mà Dung vẫn chưa ngủ được, cuối cùng nàng cũng nhấn nút gọi cho Hương, lần này không phải là nói chuyện yêu đương nữa mà chỉ là kể chuyện bé nghe trước khi rơi vào mộng đẹp.
Nàng sợ cảm giác chỉ ở một mình giữa đồng không mông quạnh như thế này, vậy nên nàng cần một giọng nói. Gọi Ngọc và My thì không được, gọi Thư Phương càng không... chỉ còn mỗi mình Hương...
Chưa tới ba giây Hương đã vui mừng nghe máy, hệt như nghe được điện thoại của nàng như ơn phước của con bé.
"Đừng hỏi chị ở đâu nữa, kể chút chuyện gì cho chị nghe đi, ở đây chỉ còn một mình chị, hơi sợ ma."
Hương ấn nút bật camera lên, Dung cũng bật camera lên, dù sao ở trong phòng nên em ấy cũng không biết nàng đang ở đâu. Hương với đôi mắt sưng vù làm cho nàng buồn cười, hai đôi mắt của hai người hệt như bốn cái trứng gà đỏ hỏn.
"Nhớ chị lắm."
Dung mím môi, cuối cùng cũng buông ra một câu thật lòng: "Chị cũng nhớ."
"Em có điều này muốn nói cho chị nghe, mà em nghĩ nếu em nói trực tiếp cho chị nghe thì hay hơn."
"Em nói đi, chị nghe, không cần phải gặp chị đâu."
Nghĩ chần chừ mãi cũng không tốt nên Hương mới thổ lộ với Dung qua điện thoại ngay lúc này, cô sợ mình chần chừ nữa chị sẽ không nghe máy của mình nữa, cũng không như lúc này gọi cho cô. Cô sợ mình tìm không thấy chị, hai ngày này với cô thật dài, một ngày thiếu chị như một năm đằng đằng trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-o-nha-toi/778082/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.