Vốn Hương không biết trong nhà xảy ra chuyện gì cho đến một ngày cả gia đình chị Dung đến nhà trọ của chị, ba mẹ của cô cũng có mặt, hai bên gia đình căng thẳng đến độ người không liên quan như Hương còn thấy sờ sợ. Cô đặt mấy ly nước lọc xuống bàn mời hai bên gia đình uống, nghe loáng thoáng trong lời nói của họ... anh chị hình như sắp sửa ly hôn.
Nhìn lên gương mặt u buồn của chị Dung, cô thấy chị ấy cũng đang nhìn mình, sự dịu dàng trong đôi mắt của chị ấy làm cho cô tan ra một chút, đỡ lo sợ hơn, cô biết chị ấy quyết định gì đều không phải vội vội vàng vàng, chị ấy là người suy nghĩ chính chắn hơn bất cứ ai.
"Hai đứa có thể hàn gắn lại, tôi thấy..."
"Đúng rồi..."
Chẳng ai ở trực tiếp trong chăn nên chẳng biết trong chăn có rận, chẳng ai là Dung nên không biết vì sao nàng lại ra quyết định như thế này. Nếu không phải vì mệt mỏi nàng cũng không muốn ly hôn, nàng vẫn có thể giả vờ rằng mình cũng có chồng, giả vờ gia đình vẫn yên ổn. Nhưng... nàng không thể nào diễn trò nữa rồi, từ ngày nàng biết nàng yêu Hương mọi thứ đều không thể nào như xưa được nữa. Nàng không diễn một màn gia đình hạnh phúc trước mặt Hương được.
"Mẹ ơi, con không muốn tiếp tục nữa..."
Mẹ Dung quát lên một tiếng: "Im đi!"
Quân hơi cười, hắn níu lấy tay mẹ vợ của mình mà tỉ tê: "Con không biết vì sao em ấy thay đổi đến vậy..."
"Anh nói dối, anh mà đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-o-nha-toi/778066/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.