Ngày hôm sau
Từ sáng sớm, Khương Nhã Tịnh đã thay một bộ vest đen trang nhã, tóc tai tươm tất để ra xe cùng Châu Lễ di chuyển đến điểm hẹn giao dịch.
Diệp Ân ngủ rất say, Khương Nhã Tịnh lẳng lặng rời đi khoảng hơn 30 phút thì cô mới giật mình tỉnh giấc.
Thời điểm vừa mở mắt ra, khung cảnh trước mắt khiến cô hoảng hốt ngồi bật dậy, theo phản xạ lấy chăn bông che kín cơ thể mình. Vây quanh cô lúc này là 5 nữ vệ sĩ đứng nghiêm trang, hai tay chắp lại đặt ở trước bụng tỏ vẻ cung kính.
"Tiểu thư, chào buổi sáng."
Diệp Ân: ". . ."
Phái đến tận 5 người để trông chừng cô sao. . . ?
Thật hết nói nổi. . . !
"Các cô. . . các cô xoay lưng lại đi." Diệp Ân nói.
Năm nữ vệ sĩ đứng đó đồng loạt xoay lưng về phía Diệp Ân, cô lúc này mới có thể thoải mái đứng lên, đồng thời nhặt lại quần áo rơi dưới nền đất mặc vào cẩn thận. Sau khi chỉnh trang lại mọi thứ, cô hỏi: "Nhã Tịnh. . . Khương tiểu thư, cô ấy rời đi bao lâu rồi?"
"Hơn 30 phút rồi ạ." Một nữ vệ sĩ lên tiếng đáp lại.
Diệp Ân gật đầu: "Vậy tôi có thể ra khỏi đây rồi, đúng chứ?"
"Vâng." Các nữ vệ sĩ đồng thanh.
Thở nhạt một hơi, Diệp Ân lập tức tiến đến mở cửa phòng, di chuyển xuống sân trước để lấy xe. Việc đầu tiên hôm nay cô cần làm chính là mang xe gửi trả lại Cố Ninh Mẫn.
Vừa nhấn ga chạy ra khỏi cổng thì bất ngờ nhận được cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457618/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.