"Cũng may là thời điểm đó có rất đông người, chị khó khăn lắm mới chen chúc qua dòng người xuống được cổng sau trung tâm thương mại. Ngay lúc đang nấp ở phía sau xe đẩy hàng để gọi người đến hỗ trợ thì tình cờ gặp được em." Nói đến đây, Khương Nhã Tịnh liền mỉm cười, rướn đến hôn lên môi Diệp Ân thay cho lời cảm kích.
Ý cười trên môi Diệp Ân dịu dàng hơn bao giờ hết, cô ôm siết nữ nhân của mình, cọ cọ chiếc cằm lên tóc đối phương nuông chiều vô hạn.
Sau hôm đó, Liễm Văn cũng đã điều tra được Mrs. K chính là Khương Nhã Tịnh, nhưng đáng tiếc thế lực Khương gia quá hùng mạnh, lại có thêm Khương Vỹ chống lưng nên Liễm Văn không có biện pháp kết tội vị tiểu thư này.
"Nếu không phải Liễm Văn gây cản trở, có lẽ chị đã tìm được em từ sớm. . ." Vẻ mặt Khương Nhã Tịnh hiện rõ sự tiếc nuối, nhưng trong nháy mắt lại mỉm cười mãn nguyện: "Nhưng bây giờ cũng tốt. Sau tất cả chúng ta cũng có thể ở bên cạnh nhau thế này. . . chị hạnh phúc lắm."
Nói rồi lại chui vào lòng Diệp Ân, Khương Nhã Tịnh hôn lên lớp da thịt nhẵn mịn trước ngực người mình yêu một cách âu yếm.
"Nhã Tịnh." Diệp Ân mân mê mái tóc đen xoã dài trên vai Khương Nhã Tịnh, mềm giọng hỏi: "Chị đến trường BD chỉ vì muốn báo thù cho em trai của mình có phải không?"
Khương Nhã Tịnh ngước lên nhìn Diệp Ân, cô đáp: "Phải. Sau khi Tiểu Trạch qua đời, chị đã nhờ bác can thiệp, chặn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457609/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.