Nghe cấp dưới báo cáo, Liễm Văn cùng Chung Giai Kỳ trước nhất là bàng hoàng, ngay sau đó liền giận đến xanh mặt.
Kế hoạch dày công chuẩn bị trong suốt 3 năm, thật không ngờ cả hai cứ thế lại giẫm vào cái bẫy do chính Khương Nhã Tịnh dàn sẵn.
Nhậm Phú Cường cười vang vài tiếng, hắn xoay qua, lần lượt chỉ tay quở trách đám đàn em của mình: "Lần này bọn mày chết chắc rồi! Ra đường lại mang theo mấy thứ này để làm gì? Cất giữ vũ khí trong người, tội cũng nặng lắm có biết không?!"
Dứt lời, hắn cùng đám đàn em đều cười rộn cả lên, mặt mày tên nào nấy đều nhăn nhăn nhó nhó, đầy vẻ cợt nhả.
Phía cảnh sát ngoài việc nghiến răng tức tối ra thì cũng không thể làm được gì khác.
Chuyến này lại uổng công vô ích rồi!
Diệp Ân sững người, đại não của cô gần như được khai sáng. . .
Khó trách trước đó cô lại cảm giác có quá nhiều điểm bất thường, khiến cô còn nghĩ là do bản thân đa nghi, hoá ra lại không phải. . .
Không sai. Hết thảy những chuyện này đều nằm trong suy tính của Khương Nhã Tịnh!
Nhấc nhẹ hàng mi của mình, Khương Nhã Tịnh nở ra một nụ cười không rõ hàm ý.
Cô thả từng bước chân tiến đến trước mặt Liễm Văn, cất giọng nhạt nhẽo: "Chỉ muốn tóm một đám du côn mang theo vũ khí thôi, có cần điều động lực lượng đông đến vậy không, cô cảnh sát?"
Liễm Văn làm sao không biết Khương Nhã Tịnh đang cố ý bỡn cợt mình. Thế nhưng, cô chỉ biết câm nín trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457578/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.