Những lời Liễm Văn vừa nói tựa như hàng ngàn mũi dao cắm sâu vào lồng ngực Diệp Ân.
Khiến cô đau đớn, nội tâm không ngừng giãy giụa.
Đôi môi run rẩy, cô thấp giọng đáp lại: "Vâng. . . Chị yên tâm, em tuyệt đối nhớ sẽ kỹ thân phận của mình!"
"Tốt." Liễm Văn thở nhạt: "Tuy chỉ quen biết hơn 2 năm nhưng chị hiểu rõ tính cách của em. Em là một cô gái đơn thuần, tâm tư không vấy bẩn."
"Hy vọng em sẽ giữ mãi sự thuần khiết của bản thân. Đừng vì bất cứ ai biến em trở thành một kẻ máu lạnh."
Liễm Văn không nói những lời thừa thãi. Cô thật lòng quan tâm Diệp Ân, không muốn cô ngốc này vì Khương Nhã Tịnh mà đánh mất bản ngã, quên đi chính mình từng trong sáng như thế nào!
Nếu có ngày đó xảy ra, Liễm Văn buộc phải thừa nhận chính cô cũng góp phần tạo nên sai lầm.
Là cô đã đưa đẩy Diệp Ân đến bờ vực của tội lỗi. . . Cho nên, điều cô có thể làm ngay lúc này đó là ngăn chặn kịp thời, không để Diệp Ân bị cuốn sâu vào mê cung tình ái, bất chấp hết thảy để bảo vệ Khương Nhã Tịnh, bảo vệ nữ nhân tâm địa rắn rết đứng sau hàng loạt vụ án gây chấn động.
Hại người hại mình!
Có thứ gì đó nghẹn lại bên trong cổ họng, Diệp Ân chột dạ, đáp: "Em. . . em hiểu rồi. Cảm ơn chị đã nhắc nhở."
Cô cùng Liễm Văn trao đổi thêm vài câu, sau đó cúp máy.
Ngả lưng vào tường, cô thiểu não cúi gằm mặt xuống đất.
Mắt nhìn mũi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457569/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.