Lồng ngực Diệp Ân nhảy lên lộp bộp.
Cô không biết cái miệng nhỏ của Khương Nhã Tịnh còn có thể ngọt ngào đến nhường này.
Bất quá, theo suy luận của cô, nếu không giải thích với Tưởng Doanh sẽ khó tránh những phiền phức không đáng có.
Cô liền thở dài: "Nhã Tịnh, cô thật sự không để tâm đến phía cảnh sát sao?"
Khương Nhã Tịnh mỉm cười: "Sao lại không? Tôi rất để tâm nữa là đằng khác."
Dời ánh mắt về nơi vô định, cô lạnh lùng nói: "Nhưng tôi không ngại. Nếu họ tìm đến tôi, tôi tự khắc sẽ có cách giải quyết. Kể cả Tưởng Doanh cũng vậy, bất luận em ấy có khai ra tôi, bọn họ cũng không thể làm gì được tôi."
Diệp Ân: ". . ."
Thế lực Khương gia rốt cuộc to lớn đến mức nào vậy. . . ?
Cái gọi là không sợ trời không sợ đất là đây sao?!
Trong lòng có nỗi bất an, Diệp Ân cầm tay Khương Nhã Tịnh, nói: "Nhưng tôi sợ Tưởng Doanh sẽ xa lánh cô. Cô nhóc này trước giờ đều rất kính trọng cô không phải sao?"
Khương Nhã Tịnh vẫn điềm nhiên: "Chính vì vậy nên mới không cần phải giải thích."
Nhận rõ thái độ thờ ơ của đối phương, Diệp Ân cũng không biết nói lời gì tiếp theo mới thích hợp.
Đành phải gác lại chuyện này.
Vì Khương Nhã Tịnh lựa chọn phòng Vip cho Tưởng Doanh nên được bố trí sẵn hai giường nằm.
Một giường cho Tưởng Doanh, chiếc giường còn lại dành cho người thân túc trực tại bệnh viện.
Tuy khá chật chội, nhưng có thể xem là chỗ ngả lưng lý tưởng nhất trong thời điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457559/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.