Quan sát nét mặt khó tin của Diệp Ân, Chung Giai Kỳ bật cười ha hả: "Cũng không đến nỗi ngốc! Vấn đề mối quan hệ giữa Trịnh Trung cùng Khương Nhã Tịnh, có lẽ phải nhờ em điều tra thì mới mong tìm được chút manh mối."
Diệp Ân cau mày, hỏi: "Nhờ. . . nhờ em sao? Sau sự việc sáng nay, có lẽ Khương Nhã Tịnh đã nghi ngờ em. . ."
Phải, đã bị nghi ngờ rồi, chắc chắn Khương Nhã Tịnh sẽ đề cao cảnh giác, rất khó để Diệp Ân hành động.
Liễm Văn nói chen vào: "Không sao. Em chỉ cần giải thích, vì bản thân lo lắng cho Tưởng Doanh nên mới báo cảnh sát. Cô ta chắc chắn sẽ tin tưởng em."
Diệp Ân ngờ nghệch, hỏi lại: "Lão đại. . . sao chị lại nói chắc như đinh đóng cột vậy chứ?"
"Còn không phải vì Khương Nhã Tịnh có tình cảm đặc biệt với em sao?" Liễm Văn khẽ cười: "Em có biết, suốt quãng thời gian sau khi được em giải cứu, cô ta đã không ngừng tìm kiếm em hay không?"
Nghe đến đây, Diệp Ân liền sững người.
Sau đó lắp bắp, hỏi: "Thật. . . thật sao?"
Liễm Văn gật đầu: "Ừm. Nhưng rất tiếc, chị đã cho người cản trở cô ta, khiến cô ta không dễ dàng tìm được tung tích của em. Suy cho cùng, chị vẫn là người tìm ra em sớm hơn."
Diệp Ân trưng ra vẻ mặt khó hiểu.
Liễm Văn cười như không cười, nói: "Chị đã theo dõi em từ sau lần chạm mặt ở khu trung tâm mua sắm. Cuối cùng lại phát hiện, hoá ra em cùng Khương Nhã Tịnh lại không có bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457553/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.