Kết thúc giờ nghỉ trưa, Khương Nhã Tịnh rời đi, các học sinh chuẩn bị sách vở cho tiết học vào đầu giờ chiều. 
Thời gian dần trôi, rất nhanh cũng đến lúc tan học. 
Xách balo của mình đeo vào một bên vai phải, Diệp Ân nối đuôi các học sinh lần lượt ra về. 
Cô đứng trước cổng, dáng người cao ráo ngồi tựa lên chiếc xe đạp, hóng mắt như đang chờ ai đó. 
Dòng người tuôn ra ồ ạt, từng học sinh của các khối lũ lượt bước qua khỏi cổng. 
Vừa trông thấy nhóm bạn Triệu Lâm đi đến, cô vội hỏi: "Triệu Lâm đâu? Cậu ấy không đi cùng các em sao?" 
Mục tiêu không xuất hiện, khiến cô không khỏi lo lắng. 
Một người bạn trong số đó đáp lại: "Cậu ấy về trước rồi. Lúc trưa đột nhiên bị đau bụng nên phụ huynh đến đón." 
Diệp Ân: ". . ." 
Cô nói lời cảm ơn, sau đó tạm biệt nhóm học sinh này. 
"Rè. . . rè~" 
Điện thoại rung lên, vừa nhìn thấy hai chữ "Lão Đại" xuất hiện trên màn hình, cô nhanh chóng bắt máy. 
"Hôm nay thế nào rồi?" Liễm Văn hỏi: "Mọi chuyện vẫn suôn sẻ chứ?" 
Diệp Ân đáp: "Vẫn suôn sẻ. Nhậm Quân sắp chuyển mục tiêu sang em rồi." 
Cô đánh đàn em của hắn, hơn nữa còn đấm gục hắn trước mặt nhiều người. Hiển nhiên, hắn sẽ hận cô đến tận xương tuỷ. 
"Tốt, nếu như vậy Triệu Lâm sẽ ít gặp nguy hiểm. Em cũng cẩn thận một chút, gia thế thằng nhóc Nhậm Quân kia cũng không phải tầm thường!" Liễm Văn nhắc nhở. 
"Em biết rồi." 
"Có cần hỗ trợ gì thì báo với chị." 
"Vâng." Diệp Ân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457510/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.