Tại nhà cô, một bầu không khí căng thẳng đang vây quanh ngôi nhà. Tại phòng khách mẹ cô và ba cô đang ngồi trên ghế salon với khuôn mặt nghiêm nghị.
- Mẹ cô: Nói. Đêm qua đi đâu, còn người nghe điện thoại là ai??? Mẹ đã dạy con bao nhiêu lần rồi mà sao con vẫn hư đốn như vậy hả??? Nói mau người nghe điện thoại là ai???
- Ba cô: Phu nhân à. Bà bớt nóng, để con nó nói xem có chuyện gì đã
- Cô: Con…con…
- Mẹ cô: Sao hả??? Sao tôi lại khổ như thế này cơ chứ- vừa nói bà vừa khóc bù lu bù loa lên làm cho hai người còn lại luống cuống không biết phải làm sao
- Ba cô: Phu nhân bà bình tĩnh lại đi
- Cô: Mẹ à.
- Mẹ cô: Con mau nói nhanh lên. Thằng đó là thằng nào, sao con lại có thể buông thả như vậy chứ. Huhu
- Cô: Mẹ à. Con không có mà
- Mẹ cô: Đi với nhau cả đêm trời không về nhà. Còn nghe điện thoại của nhau mà nói không có à. Con đi đi, khi nào tìm được thằng đó thì dắt nó về đây.
- Cô: Mẹ àaaa
- Cô giúp việc: Thưa bà, có cậu Phương muốn gặp ạ
- Mẹ cô: Cho cậu ấy vào.- mẹ cô nhìn cô với ánh mắt ẩn ý: “Tại con mà mẹ không biết phải nói chuyện với Phương gia như thế nào nè”
Cô không nói gì mà chỉ cuối đầu né tránh ánh mắt hình viên đạn mà mẹ mình dành cho mình.
- Cô: (Nhóc đến đây làm gì vậy??? Nhóc lại nỗi cơn nữa à???)
- Nó: Cháu chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-hoc-sinh-hay-the-than/778165/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.