Chương trước
Chương sau
Cuối cùng thì ngày mọi người đi du lịch đã đến. Từ khi ông mặt trời chưa ló dạng nó đã đứng trước nhà cô, vì sợ cô chưa thức giấc nên nó không dám bấm chuông, dù những giọt sương làm cho nó lạnh tới nỗi run cầm cập nó vẫn chờ đúng giờ để bấm chuông kêu cô. Đang run cầm cập thì cánh cổng mở ra, thiên thần của nó đã xuất hiện
- Nó: (có khi nào mình lạnh quá mà hoa mắt rồi không??? Thiên thần thật đẹp)
- Cô: Nè…mới sáng sớm sao em lại đứng đây???
- Nó: Em…emm….chờ cô
Cô nhìn thấy khuôn đông cứng vì lạnh của nó vừa thấy thương mà vừa thấy giận
- Cô: Sau này đừng có ngốc nghếch như vậy nữa. Phải biết giữ gìn sức khỏe của mình chứ- cô vừa nói vừa lấy tay áp vào má nó làm cho khuôn mặt đang lạnh ngắt của nó bỗng chốc đỏ bừng.
- Cô: Đi thôi. Muộn rồi
- Nó: Để em xách cho cô
Khi hai người tới nơi thì mọi người đã tập trung đầy đủ. Hai người vừa đến đã thành trung tâm chú ý của mọi người. Cô hôm nay tự như một tiên nữ với chiếc maxi dài tới mắt cá chân màu trắng mái tóc dài được thắt lên tạo cho cô một vẻ trong sáng đến lạ. Nó hôm nay cũng rất năng động với baggy kaki rách gối màu cafe sữa với một chiếc áo ba lỗ màu trắng bên ngoài là một chiếc áo khoác jean có nón, chân mang đôi uptempo supreme màu đỏ cộng với đôi kính giả cận trông thật cool.
- Yến: Gia An hôm nay đẹp trai ghê nha
- Nữ: Có bạn gái chưa vậy lớp trưởng ơi
- Nam bê đê: Mấy má bớt bớt đuy
- Huy: Cô hôm nay trông thật đẹp. Đúng là không hổ danh nữ thần của lớp chúng ta
- Cả lớp: Hai người sao lại đi chung mau khai mau khai
- Nó: Chỉ là mình gặp cô ở trước cổng thôi. Đừng có mà nhiều chuyện nữa, xuất phát thôi
- Cô: À cô quên có một chuyện cô muốn thông báo với các em. Hôm nay lớp chúng ta sẽ có một bạn mới bạn ấy sẽ học với chúng ta vào năm sau nên bạn ấy muốn đi chung với chúng ta luôn. Em qua đây đi- từ phía sau có một cậu học sinh nhìn cũng đẹp trai thấp hơn nó một xíu bước đến.
- Phúc: Chào các bạn mình là Phúc, tên đầy đủ của mình là Nguyễn Duy Phúc. Gia đình mình rất giàu có- vừa nói Phúc vừa nhìn sang cô với một ánh mắt ái mộ làm nó không thích chút nào
- Viên lớp phó văn thể: Thật hách dịch. Hừ
- Nam bê đê: Giàu có thì ngon à
- Cô: Thôi mình xuất phát thôi các em
——-%#########%———
- Phúc: Cô ơi. Ngồi với em này- vừa nói vừa quẩy quẩy tay với cô
- Cô: Cô cảm ơn. Cô ngồi đây được rồi, cô chọn hàng ghế ở cuối ngồi xuống.
Vì nó phải sắp xếp hành lí cho mọi người nên nó lên xe cuối cùng. Nhìn qua nhìn lại đã hết chỗ tới lúc nó định ngồi dưới sàn chỗ gần bác tài đỡ thì cô vẫy nó. Làm tên Phúc định bước xuống ngồi cạnh cô quê độ
- Cô: Đổ mồ hôi hết rồi nè *lấy khăn chậm mồ hôi cho nó*
- Nó: Cảm ơn cô ^.^
Vì do phải thức sớm nên nó dựa vào cô ngủ.
- Cô: Nhóc nhìn cũng đáng yêu đó chứ
Cô lấy tay sờ sờ má nó làm cho nó nhột mà rúc sâu vào hỏm cổ cô.
Nơi mà lớp của nó đi du lịch là một hòn đảo khá nổi tiếng ở thành phố X này. Khi tới đây du khách có thể tận hưởng được những trò vui chơi giải trí như nhảy dù, bơi lội để ngắm san hô, tham gia các trò chơi mạo hiểm như dù lượn,… Người dân ở đây rất thân thiện và đặc biệt ở đây có một khu chợ rất nổi tiếng mà người ta vẫn hay gọi là chợ cá đảo Đông Hải. Nói là chợ cá vậy thôi nhưng khu chợ này vẫn có đầy đủ các loại hải sản tươi sống bạn có thể lựa chọn tại chỗ rồi nhờ người ta làm dùm hay mình tự mua về rồi làm đều ok.
Mọi người trong lớp đều rất háo hức bởi vì đã rất lâu rồi họ mới được ra biển. Nghe từng đợt sóng vỗ làm họ cảm thấy thoải mái hơn. Và cuối cùng đã tới khách sạn, đây là một khách sạn gần biển với view nhìn ra biển cực đẹp.
- Cô: Em có sao không nhóc??? Nhìn em xanh xao quá
- Nó: Em không sao đâu. Em chỉ bị say xe thôi- nó cố gượng cười với cô
- Cô: Em say xe sao không nói để cô chuẩn bị thuốc cho em. Đồ ngốc này
- Nó: Em không sao thật mà
- Cô: Em đứng còn không vững mà cứ mạnh miệng nãy giờ cô không đỡ em thì em ngã sấp mặt rồi
- Nó: Chỉ có cô là thương em ^.^
- Cô: Ai thèm. Lớp phó em phân phát chìa khóa phòng cho các bạn nha. Gia An sẽ ở với cô, để cô tiện thể chăm sóc em ấy
Nghe vậy thì tên Phúc vội vàng phản bác
- Phúc: Nam nữ thì làm sao mà ở một phòng được chứ
- Nó: Thì có sao chứ. Cô không thấy phiền cậu phiền gì chứ
- Cậu: Cậu lo mà về nhận phòng đi. Đừng nhiều chuyện mà phá người khác nữa
- Cô: Không sao đâu, em đừng lo. Em ấy là con gái mà ^.^
- Phúc: (thì ra con gái. Hừ coi cô làm sao mà đấu lại tôi)- bước chân lên phòng
- Cậu: Cô chăm sóc nó  dùm em. Nó say xe hơi bị nặng. Bình thường sẽ uống thuốc mà hôm nay không hiểu sao lại không uống nên để ra nông nổi này
- Nó: Mày đừng cằn nhằn như bà già nữa
- Cậu: Hừ…không thèm quan tâm mày nữa. Tao đi nhận phòng đây
Phòng số 8
- Nó: Cô vào tắm rửa đi, để em sắp xếp đồ đạc cho
- Cô: Em thở còn không ra hơi mà đòi sắp xếp. Em nằm đó đi, để cô gọi điện xuống nhờ người đem cháo và thuốc lên cho em. Em đúng là đồ ngốc không biết quý trọng bản thân gì hết *chỉ chỉ yêu vào trán nó*
- Nó: Em khỏe rồi mà. Cô mau mau tắm rồi nghỉ ngơi đi, cô đi đường xa chắc cũng mệt rồi
Cốc…cốc…cốc
- Nhân viên: Cháo và thuốc của quý khách đây ạ
- Nó: Cảm ơn anh- nó đưa cho nhân viên một tờ 500k
- Nhân viên: Cảm ơn ạ *bước đi*
- Nó: Nghe mùi thuốc mình lại thấy buồn nôn @TruyenHD
Nó đặt tô cháo và bịch thuốc lên bàn rồi ngủ thiếp đi. Sau khi cô tắm ra thấy tô cháo vẫn còn nóng trên bàn và bịch thuốc mà nó chưa chịu uống thì nhíu mày
- Cô: *lay lay nó* Dậy đi nhóc. Sao em không ăn rồi uống thuốc xong mới ngủ hả??
- Nó: Thôi em không ăn đâu ~.~
- Cô: Không ăn làm sao uống thuốc. Sáng giờ em có ăn gì đâu
- Nó: Em không đói
- Cô: Ngoan, ăn đi rồi uống thuốc mới mau khỏe chứ
- Nó: Rồi từ từ nó cũng tự hết mà cô
- Cô: Không nghe lời cô là không ngoan đâu đó. Ngồi dậy ăn miếng cháo đi
Sau một hồi vật vã thì một nữa tô cháo đã nằm trong bụng nó.
- Cô: Giờ thì uống thuốc đi
- Nó: Có thể không uống không cô- giương đôi mắt cún con mong cô sẽ mềm lòng mà không bắt nó uống thuốc
- Cô: Không được. Phải uống thuốc mới mau khỏe chứ
- Nó: Đi đi mà cô- nắm lấy vạt áo của cô mà lay lay
- Cô: Không nói nhiều mau mau uống đi
- Nó: Hông chịu đâu. Đắng lắm- nó bắt đầu kế hoạch 2 nằm trùm mềm ăn vạ
- Cô: Em lớn rồi mà con chơi trò ăn vạ hả??? Phương Gia An em mau mau chuôi ra đây cho tôi
- Nó: Hông đâu, hông uống thuốc đâu
- Cô: Em không chịu nghe lời chứ gì- cô nắm lỗ tai nó xách lên làm nó kêu oai oái
- Nó: Cô cô….nhẹ tay. A…em đau
- Cô: Có chịu uống thuốc không hả??
- Nó: Em uống…uống mà. Người phụ nữ độc ác chuyên gia bắt nạt em- xoa xoa tai
- Cô: Ai biểu em không ngoan làm chi. Mau uống thuốc rồi nghỉ ngơi đi
- Nó: Em uống rồi cô ngủ với em nha ^.^
- Cô: Đừng hòng dụ dỗ tui bằng nụ cười thả thính đó
- Nó: Em là bệnh nhân đó cô ¤.¤
- Cô: Được rồi uống đi rồi nghỉ ngơi.
- Nó: Yêu cô ^.^
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.