8g30 p.m
Nó bước vào phòng thì thấy cô đang ngồi bó gối mà khóc, đôi mắt cô xưng húp cho thấy cô đã khóc rất nhiều. Nhìn cảnh ấy mà nội tâm nó cảm thấy như muôn vàng nhát dao xuyên qua. Cô lúc này thật yếu đuối làm cho nó có cảm giác muốn bảo vệ, che chở cho cô.
- Nó: Cô ngoan. Đừng khóc nữa, mọi chuyện đã qua rồi đã qua rồi. Đừng buồn nữa
- Cô: Huhuhu…cô đau…cô đau lắm..
- Nó: Rồi cô sẽ tìm được người xứng đáng hơn anh ấy mà (nếu người đó có thể là em thì tốt biết mấy)
- Cô: Cô và anh ấy…hic…yêu nhau đã 5 năm…hic…cô luôn cho rằng tình yêu này là vĩnh cửu nhưng có lẽ cô đã lầm..hic..hic…
Sau một hồi khóc muốn cạn nước mắt thì cô đã thiếp đi trong vòng tay của nó.
- Nó: Nhìn cô đau khổ thế này trong lòng em cũng chẳng vui sướng gì. Em biết cô không thuộc về thế giới của em nên em chấp nhận là người đứng sau âm thầm bảo vệ cô *vuốt tóc cô*
Sau nhiều ngày được nó chăm sóc chu đáo từng li từng tí thì cuối cùng cô đã có thể xuất viện.
- Nó: Hôm nay cô được xuất viện rồi đó. Cô mau mau khỏe lại để còn đi dạy nữa chứ, tụi trong lớp cứ hỏi cô hoài luôn đó
- Cô: Mấy ngày qua thật cảm ơn em. Không nhờ em chăm sóc cô thì cô cũng không biết làm thế nào nữa
- Nó: Cô với em mà còn khách sáo vậy sao ^.^
Tại nhà cô
Vừa đỡ cô vào nhà nó vừa xách theo một đống thứ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-hoc-sinh-hay-the-than/778136/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.