Buổi học ngày hôm ấy vẫn diễn ra một cách bình thường, không một ai tới hỏi chuyện Bạch Hiên cả. Bởi cho dù là trước kia thì cũng rất hiếm khi có người tới bắt chuyện với cậu. Đa phần đều là vì cái thái độ lạnh nhạt, thờ ơ khi nói chuyện ấy khiến không một ai muốn nói chuyện với cậu cả.
Đôi khi Bạch Hiên cảm thấy như vậy cũng thật tốt, tránh được việc phải trả lời giống như tội phạm bị tra khảo vậy, thật sự rất phiền phức. Có lẽ họ cũng đã nghe phong phanh được thông tin ở đâu đó rồi, nên cậu cũng chẳng để tâm lắm.
Tiết ra chơi sau đó, cậu nói với Hạ Vũ:" Tớ định qua lớp này một chút, cậu đi cùng không?"
Đây là lần đầu tiên mà Bạch Hiên chủ động nói chuyện của mình cho Hạ Vũ nghe khiến cô bất ngờ, hai mắt tròn xoe long lanh nhìn cậu. Cô hỏi lại:" Có, nhưng mà làm gì thế?"
Bạch Hiên không trả lời mà kéo cô dậy:" Đi thôi!"
Rồi cậu dẫn Hạ Vũ tới trước cửa lớp của Nhược Y. Cậu không ngần ngại mà đứng trước cửa lớp dõng dạc nói:" Chào cả lớp. Hôm nay bạn Nhược Y có đi học không nhỉ? Lớp trưởng gọi bạn ra gặp anh có chút việc."
Nói xong, không đợi câu trả lời từ các em, cậu vòng tay qua vai Hạ Vũ, xoay người cô bước ra ngoài. Cậu nói nhỏ với cô:" Đi thôi, ở đây mấy em ngại."
Rồi cậu dắt Hạ Vũ xuống phía cuối hành lang, đứng đó chờ Nhược Y.
Hạ Vũ thắc mắc:" Cậu tìm em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-be-nho-cua-toi/2961396/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.