Dư Nguyệt nằm trên giường, nghiêng người ôm lấy anh.
"Sói vẫn là sói."
Cố Thừa Trạch hôn lên trán cô.
"Không ngủ thêm đi."
"Cũng tại anh, ôm chặt như vậy sao ngủ được."
Anh khẽ cười.
"Vậy tay ai đang trên người anh?"
Dư Nguyệt bĩu môi.
"Như vậy mới công bằng."
"Ừm, vậy phải ôm thật chặt biết không.
Dư Nguyệt. Giờ cô muốn chạy có được không?
Nhưng muộn mất rồi. Vừa cử động đã bị anh áp dưới thân.
"A... Cố... Ưm...
Lời muốn nói lại nuốt trở về.
Sói muôn đời vẫn là sói. Khi trêu chọc phải tự chịu trách nhiệm của mình.
[.....]
Nhà họ Trần.
Trần Linh lựa chọn rất nhiều quần áo xinh đẹp quyến rũ. Cô ta chuẩn bị theo ba mình đến một bữa tiệc sang trọng.
"Con gái mẹ thật xinh đẹp"
Cô ta đắc ý.
"Con gái mẹ lúc nào không xinh đẹp. Hôm nay, con sẽ tìm cho mẹ đứa con rể vừa giàu có vừa đẹp trai cho mẹ xem."
Bà ta cưng chiều chỉnh lại mái tóc Trần Linh.
Chợt cô ta nhớ ra gì đó quay lại.
"Mẹ, con gặp cô gái níu níu kéo kéo mà ngày hôm đó."
Vừa nghe câu này, bà ta khựng lại. Rất nhanh liền vờ như không để ý.
"Không phải mẹ nói cô ấy nhận nhầm người à."
"Nhưng cô ta rất đáng ghét."
"Thế nào?"
Bà ta thấy vẻ bực bội của Trần Linh liền hỏi.
"Cô ta muốn gây sự với con. Còn nữa...
Nói đến đây cô ta khựng lại. Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3721437/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.