Nhìn cảnh tượng trước mắt ai nấy đều hốt hoảng.
Cao Thái chẳng biết phải làm thế nào. Nếu Cố gia thật sự xảy ra chuyện...
[...]
Giờ cũng đã hơn hai giờ sáng.
Lực lượng chức năng cũng đã có mặt.
Cao Thái chỉ biết cầu trời khấn phật cho Cố gia được bình an.
Thành phố B.
Dư Nguyệt vẫn mở cửa hàng như thường ngày. Hôm nay là ngày thứ hai từ lúc anh đi rồi, sao vẫn chưa thấy anh trở về. Điện thoại cũng không liên lạc được. Hay là anh muốn cho cô bất ngờ. Cô ngồi trên ghế ở quầy thanh toán cứ thất thần. Tại sao trong lòng cô lại bất an như vậy?
Choảng! Chiếc ly bên cạnh rơi xuống.
Lúc này, cô mới giật mình rời khỏi dòng suy nghĩ. Cô cúi xuống định nhặt mãnh vỡ thì bị cứa vào tay.
Dư Nguyệt nhìn nền gạch trắng xóa giờ nhuộm màu đỏ chói mắt. Cô mím chặt môi.
"Anh ấy là người tốt sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Do mình suy nghĩ nhiều thôi."
Tự trấn an bản thân mình.
Lúc này, mọi người bên trong cửa hàng cũng để ý thấy cô cứ thẩn thờ liền trêu.
"Ông xã mới vắng mặt một hai hôm đã nhớ đến vậy rồi."
"Haha... Cũng phải thôi. Vợ chồng son mà."
Dư Nguyệt chỉ khẽ cười. Tuy nhiên vẫn không thể nào bình tâm được.
Cô vẫn cứ cố chấp gọi vào số điện thoại của anh. Nhưng đáp lại chỉ là âm thanh máy móc của cô gái vang lên. Tay cô siết chặt điện thoại. Nếu hết ngày hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3678943/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.