Nhà ga tàu cao tốc số một.
Cô gái nhỏ nhắn trong chiếc áo hoodie rộng thùng thình, phía sau là chiếc balo nhỏ. Ánh mắt cứ quan sát xung quanh như rất sợ đều gì đó.
Tám giờ tối, giờ này người đi lại không nhiều nên rất tiện để cô có thể rời đi. Mặc dù cô có chút không đành lòng.
Dư Nguyệt, hai mươi mốt tuổi.
Còn hơn mười phút nữa tàu mới cập bến.
Chợt một âm thanh khiến cả người cô căn thẳng. Cô đứng dậy rõ ràng đã chuẩn bị sẵn tư thế để chạy.
Nhưng không, bọn người này ăn mặc sang trọng rõ ràng là ở nơi khác đến.
Dư Nguyệt có thể thở phào rồi.
“Có nhìn thấy một người trong thế này không?”
Người đàn ông cao lớn đang hỏi thăm ai đó.
Vì ở khoảng cách khá xa nên câu nghe được, câu không.
Thấy họ chuẩn bị rời khỏi lại nghe một người quát lớn.
“Khốn kiếp, đúng là ngu xuẩn khi dám đối gây sự với Cố gia. Nếu bắt được tôi sẽ chặt tay, bẻ chân hắn.”
Dư Nguyệt nuốt nước bọt.
Nhưng một âm thanh khác lại khiến cô dời sự chú ý. Cả đám người đàn ông to lớn quát.
“Nó bên kia, bắt nó lại.”
Tay cô đan chặt vào nhau.
Vừa nhìn ra cửa. Cô loáng thoáng thấy bóng dáng ai đó.
Cô lại nhớ đến hướng bọn họ vừa đi và câu nói của họ.
Tính Dư Nguyệt vốn dĩ tốt bụng hành động lúc nào cũng nhanh hơn não, cô liền chạy nhanh ra ngoài.
Lại nghe âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3652535/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.