Lăng Mặc Hàn cảm thấy cơ thể mình càng lúc càng nóng lên, không kiên nhẫn tháo một cúc áo, không khí xung quanh ngày càng nặng nề khó chịu.
Chỉ một lát, ý thức của hắn chậm rãi bắt đầu mơ hồ, đây rõ ràng là không thích hợp… chẳng lẽ bởi vì chai nước kia.
Lăng Mặc Hàn còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên liền cảm thấy một đôi tay nhỏ nhắn không xương từ từ muốn cởi nút áo của hắn, mà Tần San chẳng biết từ lúc nào đã gần sát hắn.
Trong mắt Lăng Mặc Hàn đều là lửa giận mãnh liệt, chỉ nhìn xem Tần San trên người đang mặc một chiếc áo sơ mi rộng: “Cô đang làm gì?”
Tần San cắn chặt môi, cô thật sự đang rất sợ hãi, sợ Lăng Mặc Hàn nghe được âm thanh những chiếc răng cạ nhau cầm cập.
Cô ráng chống đỡ để tháo từng chiếc nút trên áo sơ mi của Lăng Mặc Hàn, bời vì quá bối rối cho nên bàn tay cô cứ như vậy run rẩy nên chẳng cởi được chiếc nút nào, những ngón tay có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể của Lăng Mặc Hàn.
Hơi thở Lăng Mặc Hàn ngày càng trở nên lộn xộn, đột nhiên nghĩ đến chuyện nào đó, hắn mở to hai mắt nhìn, không thể tin nhìn Tần San, thanh sắc âm trầm, trong mắt lộ ra tia khát máu: “Cô hạ dược tôi?”
Tần San hốt hoảng nói không nên lời, dưới tình thế cấp bách, bàn tay cô vô ý thức làm loạn trên ngực hắn.
Lý trí của Lăng Mặc Hàn đột nhiên bị những va chạm này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3650976/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.