Máy tính bên kia một lúc lâu vẫn không thấy đáp lại.
Ôn: Anh không giận thật?
Bán nữ hài lão *** sài: Ừ
Ôn Hướng Hoa do do dự dự gõ: Thế cuộc điện thoại cách đó nửa tiếng là thế nào?
Chu Nam Kinh đáp: Đó là do lúc xuống dưới tầng nhắn một lần, sau đó tôi lại lên ăn cơm, sau đó nhắn tiếp.
Thực ra là lúc xuống lầu, muốn gọi điện thoại, nhưng nghĩ thế nào lại chuyển sang nhắn tin.
Ôn: Thế tin nhắn kia là sao?
Chu Nam Kinh: Thì ý ngoài mặt chữ đó.
Ôn: Anh không biết gõ cửa à QAQ?
Chu Nam Kinh: Dưới tầng có ba hộ, tôi quên mất nhà cậu là bên trái bên phải hay ở giữa.
Điện thoại đã gửi tin rồi, còn gõ cửa làm gì nữa. Thực ra Chu Nam Kinh cũng muốn đi gọi cửa nhà người kia lắm chứ, nhưng lại sợ đối phương mặc áo ngủ vừa mở cửa vừa dụi mắt, hắn sẽ chịu không nổi mà đạp cho một cú mất.
Đạp cậu ta thì không sao, nhưng nếu bị đạp lại thì chỗ này sẽ xảy ra án giết người đó!!!
Ôn: …… [:з」∠] Cái đấy mà cũng quên được sao??!!
Nhìn kiểu gì cũng không giống nói thật.
Bán nữ hài lão *** sài: Già rồi, trí nhớ không tốt.
Ôn: //// Em nói thật đây này!!!! Nam Kinh anh cực trẻ luôn!!! Vừa trẻ trung vừa đẹp trai!!!! Bụm mặt chạy đi!!!
Khóe miệng của Chu Nam Kinh cong cong lên, nhưng lại bị hắn cố gắng ép xuống.
Tuy rằng đủ kiểu “Tác giả thiệt đệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gan-viet-dong-nhan-thi-co-gan-mo-cua-di/2017211/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.