Thời điểm tháng mười tại Bắc Kinh, cũng coi như thời tiết tốt. Sau một kì nghỉ dài, đường phố vốn chật chội lại càng thêm đông đúc, hẳn là sẽ không khác biệt lắm.
Thế nhưng… Thật sự vô nghĩa, Chu Nam Kinh hắn không có tính toán ra ngoài chơi.
Ôn: Sài sài, anh xem, bây giờ ngoài đường hoa thơm chim hót, cảnh xuân tươi đẹp
Bán nữ hài lão *** sài: Bây giờ là mùa thu, ngủ đi.
Ôn: OTL! Được rồi, là dùng sai từ, giáo viên ngữ văn tha cho em! QAQ! Chúng ta ra ngoài chơi đi!
Bán nữ hài lão *** sài: Không.
Cho dù xét theo bất kì phương diện nào, Chu Nam Kinh hắn cũng không thích ra ngoài, huống chi cảm tình của lần ra ngoài trước của hắn đã xuống âm…
Ôn: …OTL Anh chưa nghe nói sao? Ra ngoài du lịch chính là phương pháp gia tăng tình cảm nhanh nhất!
Hoàn toàn không biết trả lời câu kia thế nào…. nên Chu Nam Kinh lặng nhìn ba, bốn giây, chọn cách mở WPS viết chương mới.
Nếu ra ngoài chơi => Không thể gõ chữ => Ngừng truyện. Đây không phải là lừa người sao?
Chu Nam Kinh nghĩ nghĩ, lại mở khung trò chuyện ra.
Bán nữ hài lão *** sài: Nếu ra ngoài sẽ không có cách nào viết chương mới. Cậu muốn tôi đi chơi với cậu hay sáng tác tiếp?
Ôn: Đương nhiên là chương mới. [:з」∠]
=L= Vì sao cảm giác lại thương tâm thế này. Lại là ảo giác…. Ảo giác nói, thằng nhóc đó chỉ là trẻ con thôi, bỏ qua cho nó đi.
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gan-viet-dong-nhan-thi-co-gan-mo-cua-di/2017194/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.