Tắt tin tức hệ thống đi, Chu Nam Kinh thấy Ôn Hướng Hoa đang giả bộ ôm bàn phím lăn lăn. Trong một mức độ nào đó, cậu ta giống hệt con “chó săn” của mình.
Ôn: Sài sài sài sài sài sài Cậu nói Nam Kinh đại đại có trả lời tôi không??????
Bán nữ hài lão *** sài: Sẽ không.
Ôn: Q 口 Q Vì sao!!!!
Còn có thể vì sao nữa, Chu Nam Kinh dời mắt nhìn lên góc trên trang, hệ thống tin tức không hề báo có tin mới.
Bán nữ hài lão *** sài: Trực giác.
Ôn: … TT emo ngọn nến
Bán nữ hài lão *** sài: Cậu hỏi cái gì?
Ôn: Hỏi anh ấy ăn cơm chưa, ăn cái gì, ăn ngon không… Làm sao?
Bán nữ hài lão *** sài: Cậu nghĩ cái gì mà hỏi ngu thế cơ chứ =L=
Ôn: Bạn tôi bảo phải quan tâm đến sinh hoạt của đại đại!!!
…. Nhưng cậu lại không cẩn thận mà quan tâm quá nhiều rồi…. Trong não Chu Nam Kinh xuất hiện rất nhiều cảnh tượng:
[Ôn Hướng Hoa: Đại đại anh ăn ngon không uống thế nào, ngủ được chứ…
Mình: Được lắm.
Ôn Hướng Hoa: Ha ha ha ha ha đại đại anh thấy được em cũng rất được!
Mình: Câm nín không biết trả lời]
Cho nên càng nghĩ, càng phải giơ cao ngọn nến trong tay… Nhưng mà đợi đã, cái đó có thể được sao….
Chờ một chút, Nam Kinh đại đại, trong mắt anh Ôn Hướng Hoa là một thằng ngốc vậy sao? Q 口 Q!!!!!
Ôn: Không ra sâm.
Không ra sâm là cái gì? Không vui sao? Chu Nam Kinh lấy một tay chống cằm nghiêng đầu nhìn màn hình, tay còn lại đánh chữ, không nhìn bàn phím gõ một câu.
Bán nữ hài lão *** sài: Đến, cười cái nào.
Ôn: Nam Kinh đại đại không trả lời tôi, cười không nổi 〒〒
Bán nữ hài lão *** sài: Cậu cứ tưởng mình sẽ được trả lời sao?
Ôn: Cậu không hiểu đâu. Tương tư đơn phương đã lâu, ngẫu nhiên cũng muốn được đáp lại một lần chứ.
Bán nữ hài lão *** sài: …
A, thế thì trả lời thôi. Cũng có phải cái gì to tát đâu.
↑ Chu Nam Kinh nghĩ như vậy đó, nhưng mà không biết trả lời thế nào hết. Chẳng lẽ hô hào kĩ thuật viên của Thất điểm mở lại chức năng khôi phục hệ thống tin tức? Tuy rằng kĩ thuật viên của Thất điểm dễ tìm hiểu hơn trang Lục giang cách vách, nhưng ngẫm lại cũng không phải cách hay.
Mà nếu dùng weibo cũng không ổn, trò chuyện riêng tư cũng rất cố ý. Tức là, nếu xài cái đó thật, chẳng khác nào Nam Kinh đang giơ cờ trắng phất phới, bên trên thêu dòng chữ to đùng: Ông đây chính là Lão sài đó!!!!!!!
Thế như Lục lão gia dạy rất đúng: “Sơn trọng thủy phục nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn”, Chu Nam Kinh nghĩ chắc cổ nhân cũng chả lừa mình đâu.
Hai câu thơ trong bài “Du Tây Sơn thôn” của Lục Du, hàm nghĩa đột ngột tìm được cách giải quyết một vấn đề nào đó trong lúc tưởng chừng như bế tắc.
Ví dụ như lúc này Chu Nam Kinh muốn lượn qua “Tụ tập không đánh bạc” để cầu cứu, hắn phát hiện ra lâu lắm mình chưa đi “Kinh đô”. Danh từ này lâu lắm rồi chưa xuất hiện, chúng ta có thể tìm hiểu các khía cạnh khoa học của nó. Cái gọi là ‘Kinh đô” chính là nhóm fan đã làm Chu Nam Kinh nổi điên khi đó, cũng là nơi mà hắn gặp clone tinh phân của Ôn Hướng Hoa đang chửi bới đến văng cả nước miếng ngày xưa.
#Tôi biết cậu đang đùa tinh phân nhưng tôi không muốn cậu biết là tôi biết cậu đùa tinh phân# (Lời này có thể nói cho cả Ôn Hướng Hoa và Chu Nam Kinh được đấy.)
Che chắn toàn thân rồi, Chu Nam Kinh mới mở tài khoản trong nhóm ra.
Bên trong rất náo nhiệt, hơn nữa còn chật những người. Bảo sao đông vui thế, tiếng “tích tích tích” nổ lên tưng bừng, cho đến khi Chu Nam Kinh xuất hiện trong khung trò chuyện mới khác đi một chút.
Chu Nam Kinh: Thổi bóng
Ý chỉ một người lặn lâu nay mới “trồi” lên.
Tuôi là một con thiên nga quật cường: Tại sao Nam Kinh đại đại hôm nay không ra hai chương, Mộ Trường Kim ra hai chương, Nhân gian vô cùng Dưa gang cũng thế…
Đại hỉ đại bi: Ai mà biết, bình thường đại đại vẫn vậy mà.
…
Người qua đường: Ai có “Võ hiệp chí” tập 1 không bán lại cho tôi được không? Tiền ship tôi trả.
Đan đan hoa nở đỏ rực: Tôi có tôi có!
Hắn phải chăng vô hình…
Tuy rằng cái nick đen sì của hắn rất rất bé nhỏ, thế nhưng…. Các người sao lại không thấy!!!!! Là đại trượng phu sao????
Mò trăng đáy nước: Hình như tôi vừa thấy Nam Kinh đại đại thì phải.
Người qua dường: Cô trên đừng có choáng váng, mặt trời không mọc ở phía tây đâu.
Tuôi là một con thiên nga quật cường: +1.
Khí khái đao: +1
Nhất thế giang sơn: + 10086
Sáu năm tuyết thiên thu: + Số chứng minh thư của tôi.
…
Mò trăng đáy nước: Tôi nói mấy người đừng đùa, tôi thật sự thấy Nam Kinh đại đại!!
Ngay lập tức, nhân vật chính của chúng ta ra mắt:
Chu Nam Kinh: Mọi người, chào buổi tối.
Khí khái đao:!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Nam Kinh đại nhân!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nhất thế giang sơn: Tôi sống đời này cũng đáng!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Người đời thật tiện nghi, một chút thế thôi cũng đủ xoay chuyển tất cả.
Mò trăng đáy nước: Nam Kinh đại nhân xuất hiện!!!! Mau mau cap lại màn hình lưu làm kỉ niệm!!!!!!!
Chu Nam Kinh đột nhiên không biết nói gì không giỏi giao tiếp đã không nói, nếu Mộ Trường Kim mà ở đây hắn ta chẳng buôn đến tận Hồng quân! Đương nhiên hắn đến đây không phải để nói về Hồng quân, hắn đến để ait người, nên cố gắng vươn lên phía trước, mấy thứ vô nghĩa trở nên rất đơn giản.
Giao tiếp (Giao tế) phát âm là jiāo jì, làm gay phát âm là jiǎo jī
Chu Nam Kinh: Tôi hôm nay lên cũng vì có chuyện cần làm thôi. Chuyện gì mọi người đều biết, tôi rất vui. Hôm nay không có hai chương, bởi còn không muốn chết trước bàn phím.
Tịnh bình thủy: # Nam Kinh thắng lợi #[:з」∠]# độc giả ưu thương #
Mộ Trường Kim: Yô, Nam Kinh!
Phục Hy yên giấc ngàn thu: Ú ú! Đại gia, cầu ôm đùi!!! Cầu xòe đùi cho ôm
Mộ Trường Kim: Đi đi, ông đây không phải GAY┏(゜ω゜)=
Gọi ta nữ vương: Hế hế hế hế hế hế Phục Hy đòi ôm đùi bị từ chối =)))))))
…
Đợi đã, sao đề tài lại lệch đến thế kia? Đây có phải hiệu quả hắn muốn đâu! Mộ Trường Kim thằng kia mày muốn tìm chết đó hử????
May mà Chu Nam Kinh nhớ ra bản thân không có một mình chiến đấu, hắn còn một clone hết sức quan trọng nữa. Clone này hoàn toàn có thể khơi mào trọng trách quan trọng của hắn.
#Mình mẹ nó thông minh thiệt!# Chu Nam Kinh nhịn không được tán thưởng IQ mình một lát.
Chu Nam Kinh lấy tài khoản đem qua đây.
Bán nữ hài lão *** sài: Nam Kinh, nhìn đây này! Có chuyện muốn nói với anh =L=
Ôi, trước mặt công chúng mà tinh phân thật không tốt, khiến hắn cả người đều mất tự nhiên may mà không ai biết hắn tinh phân, không thì xấu hổ muốn độn thổ mất!
Tiếp tục nhảy nick.
Chu Nam Kinh:?
Mộ Trường Kim: Cá một quả dưa chuột là muốn thổ lộ.
Bán nữ hài lão *** sài: Bên trên đợi tôi tí.
Bán nữ hài lão *** sài: Tôi biết một người, cậu ấy muốn anh trả lời mấy câu hỏi, thế nào?
Nhảy tiếp.
Chu Nam Kinh: Về cái gì?
Ta lại đổi.
Bán nữ hài lão *** sài: Mấy tin nhắn trong hệ thống của anh ấy.
Không thèm cả nhìn nhảy nhảy nhảy.
Chu Nam Kinh: Trong cơn say khêu đèn xem kiếm?
Chút nữa thôi là được rồi!
Bán nữ hài lão *** sài: Đúng rồi.
Đã xong quá trình tinh phân khốc liệt, Lão *** sài rốt cuộc có thể thành công mà lui thân.
Chu Nam Kinh: [Trong cơn say khêu đèn xem tiện nói với bạn: Ăn cơm tối chưa?] Ăn rồi.
Chu Nam Kinh: [Trong cơn say khêu đèn xem tiện nói với bạn: Cơm tối ăn gì?] Canh dưa chuột trứng muối, đậu cổ ngâm, trứng chưng cà chua.
Chu Nam Kinh: [Trong cơn say khêu đèn xem tiện nói với bạn: Ăn ngon không?] Cũng được.
Chu Nam Kinh: [Trong cơn say khêu đèn xem tiện nói với bạn: Anh ăn sủi cảo thịt bò Nam Kinh chưa? Hôm trước đi ăn thử rồi, ngon lắm.] Chưa ăn bao giờ.
Chu Nam Kinh: [Trong cơn say khêu đèn xem tiện nói với bạn: Tại sao anh chỉ viết có tám quyển chứ? Còn cần hai quyển nữa cơ, phá thế nào nữa …. [:з」∠]] Vậy đợi tôi viết thêm mấy quyển đã.
……
Rồi, trả lời đã xong, nick chính cũng lui được rồi.
Hử, nhưng mà Ôn Hướng Hoa không thấy được thì sao giờ? Có phải ai cũng có thói quen lên nhóm đâu.
Hay gọi cậu ta một tiếng? Chẳng lẽ công sức tinh phân vất vả vậy lại thành mây khói?
Chu Nam Kinh cảm giác mình rất có căn cứ, lại nhìn nhìn “Kinh đô” lúc này đang loạn thành một nhùi, có người nhân cơ hội đòi ấm áp, đòi âu yếm, đòi ôm đùi…. Lăn lộn trên bàn phím cỡ ấy mà chỉ thấy một đám nick đen thùi, quản trị viên “Trong cơn say khêu đèn xem tiện” vẫn mất tăm biệt tích.
Chu Nam Kinh nhảy qua clone, đạp QQ Ôn Hướng Hoa.
Bán nữ hài lão *** sài: Đang làm gì? =L=
Ôn Hướng Hoa nhanh chóng trả lời: Pai hí.
Bán nữ hài lão *** sài: Là cái gì?
Ôn: Chính là YY đó.
Từ “YY” nghe vào có chút quen tai, Chu Nam Kinh suy tư một lát, nghĩ ra đáp án khiến hắn hoảng sợ.
Bán nữ hài lão *** sài: Ý ***?
Ôn: Là YY voice ấy!!!! [:з」∠] Sài sài cậu lớn lên thế nào vậy? Tư duy thiệt chậm chạp.
YY vốn có nghĩa là ý *** mà!!!! Sao có thể từ điều này mà bảo Chu đại đại tư duy không bình thường chứ!!!!! Chẳng qua là không trong sáng thôi mà!!!!!
Bán nữ hài lão *** sài: … Quá khen.
Ôn: Tìm tui làm chi? =w=
Bán nữ hài lão *** sài: Cậu có onl nick “Trong cơn say khêu đèn xem kiếm” không?
Ôn: Là “xem tiện” chứ không phải “xem kiếm”! Có onl, ẩn thân mà.
Ẩn thân hử… emo ngọn nến
Bán nữ hài lão *** sài: Nam Kinh xuất hiện.
Ôn: Gì!!!! Cái gì!!!!! Gràooooooooo
Bán nữ hài lão *** sài: Nhìn thử mà xem.
Ôn: Đợi tôi làm xong cái này rồi lăn luôn
Bán nữ hài lão *** sài: Vì sao phải làm cho xong trước?
Chu Nam Kinh cảm thấy thành quả tinh phân vất vả của mình không được coi trọng, nhất thời mất hứng.
Ôn: Tôi muốn làm một CV có tiết tháo, có đạo đức, có tam quan!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! A a a a a a a cảnh này tôi ngâm cũng hai tháng rồi á á á á á á á Suýt nữa bể kế hoạch bị đem ra oánh một trăm lần là một trăm lần
Ôn: Đúng rồi, cậu muốn đến nghe không?
Bán nữ hài lão *** sài: Không.
Chu Nam Kinh thực ra cũng muốn đi, thế nhưng lại nhớ là mình quên mất tài khoản cùng mật mã của Lý Qua Qua, cảm giác hay là thôi vậy.
Ôn: TUT được rồi, chờ tôi mấy phút.
Ôn Hướng Hoa miệng nói vài phút, ấy thế mà đi luôn nửa tiếng đồng hồ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]