Tiểu Hiên nho nhã: Sở Các Các Sở Các Các Sở Các Các Sở Các Các Sở Các Các Sở Các Các có đó không có đó không?
Tiểu Hiên nho nhã: Sở Các Các Sở Các Các????
…
Mấy phút sau.
Ôn: Đại Hoàng Hoàng Đại Hoàng Hoàng Đại Hoàng Hoàng Đại Hoàng Hoàng Đại Hoàng Hoàng Đại Hoàng Hoàng Đại Hoàng Hoàng Đại Hoàng Hoàng Tôi ở đâu cũng có mặt!!!
Tiểu Hiên nho nhã: Đại Hoàng cái em gái ông, đừng có gọi tôi như gọi chó thế == Vừa rồi làm gì vậy?
Ôn: Vợ chồng chị họ tôi đi nước ngoài du lịch, gửi con ở nhà tôi. Vừa mới dỗ nó lên giường đi ngủ xong.
Tiểu Hiên nho nhã: Yoooooooo Sở Các này, tôi có tin tốt nói cho ông đây!
Ôn: Sau hai tháng cuối cùng bà cũng viết xong đệ nhất kì bài?
Tiểu Hiên nho nhã: Không, còn tốt hơn cơ!
Ôn: Không tưởng tượng ra được là cái gì.
Tiểu Hiên nho nhã: Tôi có ảnh chụp của Chu Nam Kinh!!!
Ôn: Ồ, thế hử, vậy tôi đi ngủ ==
Tiểu Hiên nho nhã: Tôi không đùa đâu!!!! Từ tận nội tâm tôi không lừa gạt ông!!!!
Ôn: Lời bà nói một dấu ngắt câu tôi cũng không tin!!!!
Nhớ lại năm ấy, Ôn Hướng Hoa còn là một thiếu niên phấn nộn, sau khi quen biết Chi Tử Hoàng thì cái gọi là niềm tin đều đem giải phóng hết
Ví dụ, Chi Tử Hoàng đại đại nói, Sở Các Các, tôi đem bản thảo kịch truyền thanh đến cho ông đây, xem thử đi
Ôn Hướng Hoa mở ra, toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gan-viet-dong-nhan-thi-co-gan-mo-cua-di/2017130/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.