Ánh mặt trời dần dần mờ nhạt, đã là hoàng hôn. 
"..." Lúc này Bạch Hi đang nằm thẳng cẳng trên mặt đất, ánh mắt không có tiêu cự, trên đầu đã có một đống mồ hôi, chân tay bủn rủn vô lực. 
"Phạn Phạn... Tôi rất mệt... Có thể ăn cơm chưa...?" Bạch Hi uể oải nói. 
"Ăn đi, nhưng hôm nay nâng thêm một hạng mục." Phạn Phạn nhàn nhã chống hai tay ở trên một tảng đá. 
"Cái gì?" Lúc ăn cơm còn nâng thêm hạng mục, là về ăn uống sao? 
"Nhìn." Phạn Phạn lấy một cái chén để lên trên tảng đá. 
"Bốp!" Phạn Phạn đánh một cái lên tảng đá. 
"Vù vù" Vật kia bay lên trên trời, 10 thước, 20 thước, 30 thước, mãi cho đến khi 50 thước mới ngừng lại. 
Dừng lại trong không trung hai giây sau đó vô lực rơi xuống. 
“Bộp!” Phạn Phạn không ngẩng đầu lên mà cứ thế bắt lấy vật kia từ trên trời rơi xuống. 
Rất nhẹ, nhưng là từ độ cao 50 mét rơi xuống trọng lực sẽ gia tăng. 
Ví dụ như vật thể có khối lượng 50kg rơi từ độ cao 30 thước xuống, trọng lực đại khái là 1000N. 
“Cho nhóc.” Phạn Phạn cầm lấy cái chén trong tay đưa cho Bạch Hi. 
“Không được ăn, phải làm giống như tôi vậy, nếu không bắt được nó mà để rơi vỡ trên mặt đất, như vậy nhóc cũng đừng hòng ăn nữa,bây giờ tùy nhóc đập thế nào cũng được, nhưng nếu vỡ rồi thì không còn nữa đâu.” 
“Vâng!” Bạch Hi trả lời một tiếng. 
Bạch Hi dùng sức đập vật kia bay lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-zombie-di-dau-the/2427465/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.