Đông Môn Liễu nghe nói thiếu nữ bị Tào Lãnh Huyết đâm mù một mắt không phải là ái nữ của mình thì bắt đầu nguôi giận, thần sắc có phần dịu trở lại, lão cười hỏi :
- Tại sao ngươi không kiếm người giả mạo Tư Mã Hào luôn cho vui?
Vân Thiên Lý cười đáp :
- Đông Môn cô nương là biểu muội của Độc Cô bang chủ, hơn nữa Bang chủ kính nể lão tiền bối nên không khi nào dám mạo phạm tới Đông Môn cô nương còn đối với Tư Mã Hào thì vị tất phải thương hại hắn. Vả lại...
- Vả lại thế nào?
Vân Thiên Lý cười khì :
- Vả lại đâm mù một mắt hắn sẽ thay thế được chỗ của hai anh hắn là Tư Mã Thông, Tư Mã Minh giúp cho nhân số của “Lục Tàn” được đầy đủ.
Đông Môn Liễu chợt hỏi :
- Chỉ một mình Tư Mã Hào làm sao thay thế chỗ của hai anh hắn mà gọi là đủ số sáu người của Vũ Trụ lục tàn được. Hình như là còn thiếu một người nữa phải không?
Vân Thiên Lý đáp :
- Dạ phải! Tại hạ vừa tìm ra một nhân vật lý tưởng trong “Bách Tàn Võ Lâm Đại Hội”.
- Ai thế?
- Người ấy họ Bạch, tên Bất Bình hiệu “Vạn Cổ Thương Tâm”, khinh công và võ nghệ của y đã đạt đến mức tuyệt vời.
Đông Môn Liễu khẽ ồ một tiếng hỏi :
- Ngươi không sợ hắn là gian tế hay sao?
Vân Thiên Lý cười mỉm đáp :
- Tại hạ đã có khảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tuyet-son/2442796/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.