Từ ngày được Trác Dật Luân chữa bệnh, cho toa thuốc chỉ cách điều trị cho màn mây trong con mắt mau tan và được Tư Mã Hào nhiệt tình khuyến khích bằng cách đem “thu hương, thu sắc thu thanh” giãi bày cùng nhắc lại câu chuyện tình máu lệ năm xưa, Tư Mã Minh trở lại yêu đời, tự phục dược điều trị với niềm phấn khởi và hi vọng vô biên.
Theo đúng lời chỉ dạy của Trác Dật Luân, Tư Mã Minh không uống qua nửa giọt rượu, không ăn đồ có chất kích thích, ngày đêm lo điều dưỡng thiên hòa, quả nhiên, chỉ trăm ngày sau, bệnh tình của chàng đã thuyên giảm thấy rõ ngoài cả sự ước định của Trác Dật Luân và sự tưởng tượng của Tư Mã Hào.
Tư Mã Hào trông thấy hai tấm màn mây mỏng che kín đôi tròng mắt của Tư Mã Minh mỗi ngày mỗi mỏng dần, biết ngay y thuật của Trác Dật Luân quả nhiên thông thần, nhất định có chữa khỏi đôi mắt mù lòa của anh mình xưa nay đã từng khiến vũ trụ quyền y thúc thủ bất lực, anh chàng cũng vui mòng khôn tả.
Hôm ấy, trong khi hai anh em đang cùng nhau ngồi chuyện vãn, Tư Mã Hào bỗng hơi nhíu mày, nhìn Tư Mã Minh với vẻ kinh ngạc :
- Nhị ca, chuyến nay sao đại ca đi lâu quá vậy? Không lẽ...
Tư Mã Minh xua tay cười đáp :
- Tam đệ đừng lo nghĩ làm gì cho mệt, với công lực của anh ấy, cơ cảnh hơn người anh ấy đời nào bị thua thiệt được? Vì nghe tin “Tứ Hải Thần Quân” Hồ Ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tuyet-son/2442767/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.