Giữ đúng lời hứa với Trác Dật Luân sau khi bôn tẩu, Thôi Phụng Vân liền chạy ra bờ sông Tiểu Cô sơn. Chỉ Y cung cách Tiểu Cô sơn không đầy trăm dặm.
Lộ trình trăm dặm nếu đến với người thường ít nhất phải mất một ngày mới tới nơi.
Thôi Phụng Vân chỉ cần hai giờ là đủ rồi.
Trước giờ ngọ Thôi Phụng Vân đã có mặt tại bờ sông Tiểu Cô sơn. Tới nơi nàng vội vàng sửa sơ lại áo quần, cột lại mái tóc cho bớt vẻ bơ phờ mệt nhọc.
Nàng vừa rời thuyền định bước lên Tiểu Cô sơn, Thôi Phụng Vân bỗng phát hiện một việc gì lạ.
Nàng chợt nhận ra cạnh bờ sông đầy đá vụn hình như vừa có ai mới đánh nhau kịch liệt tại đây.
Thôi Phụng Vân hết sức ngạc nhiên đưa mắt nhìn quanh, trông thấy bên bờ sông toàn là quái thạch ngổn ngang chứ không có thấy một nửa bóng người. Như thế, làm gì có Hạ Hầu Quyên nào đang chờ Trác Dật Luân tại đây?
Đang cau mày suy nghĩ, Thôi phong Vân bỗng nghe một tiếng “bùng” vang lên, kế thấy bụi bay tung lên vùn vụt.
Biết đó là một tảng đá lớn bị ai đánh bể tan. Thôi Phụng Vân đoán chắc là Hạ Hầu Quyên đang lẩn quẩn đâu đây, nhưng nàng nghĩ mãi không ra đối phương đã đùng thứ binh khí gì đánh bể tản đá bằng một sức lực mạnh mẽ như thế?
Lập kế, Thôi Phụng Vân bỗng quát lớn hai tiếng :
- Hay lắm!
Thôi Phụng Vân vừa quát xong, quả đối phương trúng kế nàng. Từ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tuyet-son/2442747/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.