Tạ Lương Tâm lái xe đưa mọi người tới nhà Tô Giang theo sự chỉ đường của Đường Mộc Nhi.
“Bây giờ rẽ trái ạ.” Đường Mộc Nhi nói.
Tạ Lương Tâm quay bánh lái sang phải, Tạ Lâm liền nhắc nhở “Ba à, rẽ trái chứ.”
“À à, ba nhầm.” Tạ Lương Tâm giật mình, nãy giờ ông vẫn lái theo trí nhớ của mình chứ không để tâm tới chỉ dẫn của Đường Mộc Nhi.
“Ấy, là cháu nhầm. Rẽ phải đúng rồi ạ, xin lỗi bác nhiều.” Đường Mộc Nhi nói.
“Vậy ra trong rủi lại có may.” Tạ Lương Tâm cười nói.
Họ tới ngôi nhà của Tô Giang, Tạ Lương Tâm cảm thấy có chút căng thẳng. Quan Tử Vân đã nói hắn đã yểm bùa ảo giác lên Tô Giang, ông sẽ nhìn thấy Tạ Lương Tâm thành gương mặt khác. Tuy nhiên, ông cảm thẩy vẫn có chút bất an, không biết nó có thật sự hiệu quả không.
Khi đi vào sân, Đường Mộc Nhi nhìn thấy con ngựa gỗ bập bênh, cô nói “Lúc nhỏ khi tới đây chơi nó đã ở đó rồi, không ngờ bây giờ vẫn còn.”
Cô nhớ lại lúc bảy tuổi, lúc ông nội cô sang chơi với bạn già là Tô Giang, do không yên tâm để cô ở nhà một mình nên mình nên đã dẫn cô theo tới đây. Lúc đó, ở đây còn có cháu gái của Tô Giang là Tô Lan, cô thường chơi với Tô Lan ở trong vườn.
Tới năm cô 12 tuổi, Tô Lan sang học cấp ba ở nước ngoài, Đường Thân thấy cô cũng đã lớn, có thể ở nhà một mình, ở đây không có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396691/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.