Sau khi Tạ Lâm về không lâu lại đến lượt Triệu Giai Nhân đến thăm Đường Mộc Nhi.
“Chào em, không biết em đã đỡ bệnh chưa?”
“Em đỡ nhiểu rồi, nhờ vào trà sữa.” Đường Mộc Nhi đáp.
“Làm gì có chuyện đó, em đừng có trốn tránh việc uống thuốc. Thấy em khỏe hơn thì chị cũng yên tâm rồi.” Triệu Giai Nhân nói, cô ấy tự lấy ấm trà trên bàn rót vào một ly mới cho mình. “Hạ Vĩnh Thành vẫn không tìm được tung tích của tên đạo trưởng, thật là khó chịu, hắn ta còn khó tìm hơn ma nữa.”
Đường Mộc Nhi hiểu tâm trạng hiện tại của Triệu Giai Nhân, nhưng cô cũng không giúp được gì hơn, việc ma cô có thể can thiệp, còn việc người thì Hạ Vĩnh Thành là người có năng lực nhất trong nhám rồi. Nhân Triệu Giai Nhân đã có mặt ở đây, Đường Mộc Nhi muốn cùng cô ấy và Vương Lân thảo luận về suy nghĩ vừa nảy ra.
“Chị Giai Nhân, anh Vương Lân, em vừa mới có một suy nghĩ thế này.” Đường Mộc Nhi lên tiếng.
Cả hai tập trung để lắng nghe điều cô sắp nói. Đường Mộc Nhi tiếp tục “Anh chị có để ý tới rằng tên đạo trưởng biết rất rõ hành tung của chúng ta không?”
Họ nghĩ lại, cảm thấy có lý nên gật đầu. Triệu Giai Nhân nói “Vậy thì điều đó chứng minh được gì, hắn có thiên lý nhãn à?”
Bỗng nhiên Đường Mộc Nhi thấy ý kiến này cũng có lý, Triệu Giai Nhân bảo “Em cứ nêu ý kiến của mình trước đã.”
“Vừa nãy anh Tạ Lâm có tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396685/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.