🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tạ Lâm bước vào nhà sau khi đã thuyết phục được người giúp việc không cản trở họ nữa, anh nhanh chóng nhìn thấy Đường Mộc Nhi và Triệu Giai Nhân. Cái xác của Giang Thiết đập vào mắt anh khi vừa tới bên cạnh họ.



“Sao lại thế này?” Tạ Lâm hoang mang, anh nhìn sang hai người bên cạnh nhưng anh biết họ cũng không có câu trả lời.



Người giúp việc theo sau Tạ Lâm bước vào, nhìn thấy cảnh ghê rợn trong phòng, ông la hét thất thanh, vội vã bỏ chạy khỏi đó. Tiếng la đó làm Đường Mộc Nhi bừng tỉnh, cô bắt đầu vận dụng đầu óc cố tìm lời giải thích nhưng không thành, cô chỉ có cảm giác cách mà Giang Thiết chết có vẻ rất giống Vương Lân.



“Vương Lân, phải rồi, anh ấy đâu?” Đường Mộc Nhi tìm kiếm xung quanh, ban đầu cô đoán là Giang Thiết đã đem sợi dây chuyền đi nhưng bây giờ không dám chắc nữa.



“Anh đây.” Vương Lân bỗng nhiên xuất hiện “Sợi dây chuyền được giấu trong ngăn kéo tủ đấy.”



Đường Mộc Nhi bước tới lấy lại sợi dây chuyền đeo lên cổ rồi nói với mọi người “Chúng ta tạm thời rời khỏi đây trước đã.”



Cả nhóm ra phòng khách, người giúp việc kia đang đứng ngoài sân gọi cảnh sát, có vẻ không dám vào nhà.



“Rắc rối thật, lại dính đến cảnh sát rồi.” Tạ Lâm than vãn.



“Không sao, rõ ràng là Giang Thiết đã tự nhốt mình trong nhà và chết trước khi chúng ta tới, họ sẽ loại trừ chúng ta khỏi danh sách tình nghi thôi.” Triệu Giai Nhân đáp.



“Vương Lân, anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396682/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Gái Trừ Ma
Chương 40: Oan Hồn Đáy Giếng (7)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.