Hứa Văn nhanh chóng áp đảo được Đường Mộc Nhi, lá bùa trên tay cô bốc cháy.
“Ui da, phỏng mất thôi.” Đường Mộc Nhi vội ném lá bùa đi.
Hứa Văn tiến tới, giơ tay ra, đặt lên cổ Đường Mộc Nhi.
“Mày có biết vì sao tao không thích dùng súng không?” Hứa Văn hỏi.
“Vì không có tiền mua?” Đường Mộc Nhi trả lời.
“Hoang đường.” Hứa Văn nổi khùng “Tao muốn thì mua cho cả đội quân cũng còn được. Nhưng tao không thích súng hay dao, tao thích nhìn người ta từ từ chết dần dưới chính đôi tay này, mày có hiểu cảm giác đó sảng khoái thế nào không?”
“Không hiểu, chúng ta vừa uống trà vừa giải thích được không?”
“Đừng có tìm cách câu giờ nữa, đây không phải giấc mơ, sớm muốn gì mày cũng phải chết thôi.” Hứa Văn càng tức giận hơn, hắn chưa bao giờ gặp ai làm hắn khó chịu như Đường Mộc Nhi.
Hứa Văn siết chặt bàn tay, Tạ Lâm muốn tới giúp cô nhưng anh không có được tí sức lực nào. Từ lúc bắt đầu tìm hiểu về công việc trừ mà đến giờ, đây là lần đầu tiên anh thấy bản thân vô dụng và yếu kém đến nhường nào.
Nụ cười trên miệng Hứa Văn đột ngột vụt tắt, bàn tay hắn cũng nới lỏng ra, cơ thể hắn đang dần dần tan biến.
“Chuyện này là thế nào?” Hắn hoang mang tự hỏi.
“Làm gì có chuyện một hồn ma mới mấy tháng lại có thể phá vỡ được quy luật của trận pháp chứ. Đơn giản là trận pháp trong tủ chỉ là giả, được lập ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396668/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.