Thế giới sẽ chẳng tặng quà cho bạn đâu, tin tôi đi. Nếu bạn muốn một cuộc đời, hãy đánh cắp nó.
Lou ANDREAS-SALOMÉ
Một làn hơi ấm chạy khắp cơ thể rồi lướt qua mặt tôi. Tôi cảm thấy thật thoải mái, ấm áp, được chở che. Tôi cố không mở mắt, nằm nán thêm chút nữa để kéo dài giấc ngủ phôi thai trong cái kén êm ái của mình. Sau đó, dường như tôi nghe thấy một bài hát từ xa vẳng lại: đoạn điệp khúc của một bài hit mà những nốt nhạc hòa quyện cùng một thứ hương vị từ thuở ấu thơ: mùi hương của bánh chuối và táo trộn caramen.
Ánh nắng rực rỡ tràn ngập khắp phòng. Cơn đau nửa đầu của tôi đã tan biến. Đưa tay lên che mắt để khỏi bị lóa, tôi quay mặt nhìn ra phía sân hiên. Tiếng nhạc phát ra từ chiếc đài nhỏ của tôi đặt trên mặt bàn uống nước bằng gỗ tếch nhẵn bóng.
Xung quanh bàn có gì đó đang chuyển động: phần vạt mỏng manh của một chiếc váy, xẻ cao đến tận đùi, phấp phới trong nắng. Tôi nhỏm dậy ngồi tựa lưng vào tràng kỷ. Tôi biết chiếc váy này, màu hồng nhạt, với những dây đeo mảnh mai! Tôi biết tấm thân kia, tấm thân đứng sau lớp kính mờ khiến ta có thể đoán được!
- Aurore... tôi khẽ thầm thì.
Nhưng dáng hình mờ mờ thanh thoát kia tiến lại gần cho đến khi che lấp ánh nắng và...
Không, không phải Aurore, đó là cô gái điên khùng đêm qua, cô nàng tự cho mình là một nhân vật trong tiểu thuyết!
Tôi nhảy ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-trong-trang-sach/2210710/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.