"Yuri, mau dừng lại đi!" Tiếng nói van lơn.
"Cậu đã đi quá xa rồi!" Giọng điệu phẫn nộ.
"Chuyện này thật điên rồ!" Sự rối loạn.
"Mọi chuyện là do cậu!" Ai đó lớn tiếng.
"Đừng mà!!!" Tuyệt vọng.
"Yuri, cậu đã không còn là Yuri mà tớ biết nữa." Thất vọng.
"Xin lỗi..."
Lướt qua trí óc tôi là cảnh hoang tàn, máu và những mảnh thủy tinh bay đầy không gian. Cảnh vật chậm lại, tôi thấy rõ máu ở hai bàn tay mình và những người xung quanh. Người lạ, và có cả người quen...
Bọn họ... chết cả rồi sao?
Sao có thể...?
"Yuri, cậu ở đây chính là sai lầm lớn nhất."
Một đôi mắt sáng lên giữa những mảnh thuỷ tinh, theo sự biến mất của xung quanh mà chìm vào bóng tối...
---------* * *----------
-A!
Tôi bật dậy, thở dốc. Ổn định lại nhận thức một chút, tôi hoảng hốt nhìn quanh.
Hóa ra chỉ là một cơn ác mộng...
-Chỗ này là...
Phòng của tôi ở nhà nghỉ?
Tôi đưa mắt nhìn quanh. Căn phòng trống trải không có ai, dưới đất còn có mấy thứ đồ linh tinh nằm trơ trọi trông đến tội. Mọi thứ nhìn quá bình thường!
Vậy tất cả chỉ là mơ?
Không thể nào! Mọi chuyện đều rất chân thực mà...!
"Cách!"
Cánh cửa kẹt mở, Nagisa bước vào.
-Dậy rồi sao?
-Nagisa -san!?
Nagisa đặt quyển sách của cậu ấy xuống cái bàn nhỏ nằm tối tăm ở một góc.
-Hôm qua gió lớn quá, mọi người đều quay về nhà nghỉ ngay. Nhưng nhìn đi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-trong-lo-thuy-tinh/2843756/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.