Reeng...! Reeng...! Reeng...!!!
Tôi mở mắt, quơ tay tắt báo thức rồi lại tiếp tục ngủ. Tôi nghe tiếng mẹ gọi vọng từ dưới bếp lên:
-Yuri, nếu con còn không dậy thì sẽ bị muộn đấy!
Tôi không muốn dậy tí nào, lười biếng nói lại:
-Mama, hôm nay không có đi học cơ mà.
-Nhưng con có 1 cuộc hẹn mà, phải không? -Mẹ lại nói vọng lên từ dưới bếp.
-Vâ-ng...!
Tôi kéo dài một cách miễn cưỡng, bất đắc dĩ ngồi dậy uể oải đi vệ sinh cá nhân. Sau đó tôi đi xuống nhà, suýt tí nữa và ngã cầu thang vì không chú ý. Tôi đi thẳng xuống bếp. Mẹ đang dọn dẹp, chắc cả nhà vừa ăn sáng xong. Bố đang ngồi đọc báo. Chị Riri ngồi đối diện với bố, hình như chị đang tán gẫu với bạn bè.
-Chào buổi sáng, Papa, Ririnee -chan.
Bố sử lại gọng kính, nhìn tôi:
-Con dậy trễ quá đó.
-Tại đêm qua con thức khuya làm bài nghiên cứu sinh học thôi. -Tôi chống chế -Mọi người chẳng đợi con gì cả.
-Em ngủ ngon như vậy, ai nỡ gọi dậy chứ! -Chị Riri rời mắt khỏi màn hình điện thoại, nhìn tôi.
-Chẳng phải đã gọi dậy rồi sao? -Tôi bĩu môi.
Chị Riri cười hì hì. Tôi lục lọi trong bếp tìm vài cái bánh mì ăn cho qua bữa sáng.
-Hôm nay em hẹn mấy giờ?
Tôi đưa mắt nhìn lên đồng hồ: 8h45.
-9 giờ. -Tôi rời mắt đi, trả lời.
Khoan đã!
Tôi nhìn lên lại chiếc đồng hồ. Không phải chứ?
8h45!?
-Hình như em trễ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-trong-lo-thuy-tinh/2843712/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.