Giờ ra chơi-Băng ơi, xuống canteen với anh đi - anh dùng giọng hết sức dễ thương để nói với nó
- Không - Nó phũ phàng
- Đi mà, anh năn nỉ em đấy - Anh
- Thôi được - Nó nhượng bộ
Khi nó và anh bước vào canteen. mọi người hầu như dừng hết hoạt động của mình lại. Cũng tại vì nó chưa bao giờ xuống canteen, vậy mà lần này lại xuống cùng 1 chàng trai. Đúng là kỳ lạ a~. Đó chỉ là suy nghĩ chung của mọi người, thử nói ra xem nếu muốn được về với ông bà tổ tiên.
Nó và anh bước đến 1 bàn ở góc khuất.
- Em ăn gì - anh quan tâm
- 1 cafe cappuchino - Nó
- Em không ăn gì sao - Anh ngạc nhiên
- Không - Nó
Mặc dù gọi là canteen nhưng ở đây không khác gì nhà hàng 5 sao. Nơi đây có những đầu bếp nổi tiếng của nhiều quốc gia khác nhau để phù hợp với yêu cầu của học sinh.
Tầm 5' sau
Anh mang ra cho nó 1 cafe cappuchino và 1 sandwich. Chưa để nó nói gì, anh đã nói luôn
- Anh biết em chưa ăn sáng, khi đói mà uống cafe sẽ bị đau dạ dày đấy - Anh
- Tôi quen như vậy rồi - Nó
- Vậy thì từ giờ để anh lo cho em nhé - Anh
- Không - Nó dội gáo nước lạnh vào anh
Vậy là từ đó, nó đi đâu anh cũng ở bên. Anh thường xuyên quan tâm nó giúp nó vơi bớt nỗi buồn khi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-trong-bong-toi/2406965/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.