Gần mười giờ rồi, xem ra tối nay Kevin sẽ không đến. Cũng phải thôi, anh biết cô là gái có chồng thì còn đến làm gì nữa? Sự an nguy của cô phải để chồng cô quan tâm mới đúng, nếu đến cả chồng cô còn không quan tâm thì một kẻ người dưng nước lã như anh việc gì phải quan tâm?
Cô đứng dậy chuẩn bị lái xe về nhà, ngày mai lại đến tìm anh. Nhưng chân cô tê cứng, không đứng dậy được, đành phải ngồi xuống bóp chân.
Đang bóp thì nghe thấy tiếng chuông cửa, biết là Kevin, cô sợ không có người mở cửa, anh lại bỏ về, liền nói lớn: “Anh lấy chìa khóa của anh mở cửa đi.”
Cô nghe thấy tiếng mở khóa bên ngoài.
Cửa được đẩy ra, quả nhiên là Kevin! Nhưng anh đứng ngoài cửa chứ không vào nhà.
Cô cố gắng đứng dậy, tập tễnh đi ra cửa.
Anh sửng sốt nhìn cô. “Em sao vậy?”
“Chân em tê quá!”
“Em... ngồi ở đây bao lâu rồi?”
“Ba, bốn tiếng gì đó.”
“Sao lại ngồi những ba, bốn tiếng làm gì?”
“Em đợi anh mà.”
Kevin sững sờ nhìn cô.
Cô hỏi: “Anh... nhận được tin nhắn của em à?”
“Không... Em nhắn tin à?”
“Vâng.”
Kevin lấy điện thoại ra, định kiểm tra tin nhắn thì cô liền ngăn lại. “Không phải xem nữa đâu, em chỉ bảo anh đến đây thôi, em có chuyện muốn nói với anh.”
Kevin liền bỏ điện thoại vào túi quần rồi hỏi: “Hôm nay em đến Phúc Lâm Môn à?
“Vâng, sao anh lại biết?
“Anh cũng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-thang-sau/2718209/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.