Kevin đứng dậy, lấy hộp cơm trên tay Vương Quân, không nói không rằng mà đi về phía bếp.
Cô cũng đi theo, thấy anh đang rửa bát trong bồn bèn tìm chuyện để nói: “Trước đây ở
Bắc Kinh bọn anh cũng thế này à?”
“Cũng thế nào?”
“Một người nấu cơm còn người kia rửa bát?”
Kevin nói với vẻ không vui: “Anh không muốn nhắc đến chuyện đó nữa.”
Cô cụt hứng, chẳng biết nói gì nữa đành tiu nghỉu đứng đó.
Kevin rửa xong hộp cơm, rút tờ giấy ăn ra lau tay rồi nói với cô: “Buổi chiều em đừng lát sàn cùng anh nữa.”
Cô giật mình, vội hỏi nhỏ: “Sao vậy?”
“Em sơn tường đi.”
“Vâng.”
Kevin lên tầng, cô không dám theo anh lên nữa mà lặng lẽ vào phòng ngủ chính lấy sơn và chổi lăn sơn, lòng buồn vô cùng, không biết tại sao tự nhiên anh lại như thế, chẳng lẽ là vì hiểu sai ý cô, tưởng rằng cô không thích anh ư?
Cô muốn lên nói rõ với Kevin, nhưng cứ nghĩ đến thái độ của anh đối với “người đã có chồng”, cô lại không dám bộp chộp xốc nổi.
Kevin nói anh thường vào đọc các bài viết trên blog của Ngải Mễ, nếu anh đã đọc những tác phẩm như Không hiểu tương lai thì chắc anh biết Ngải Mễ cũng viết về chuyện tình của “người có chồng”, nhưng anh lại nói Ngải Mễ sẽ không viết những câu chuyện như thế, vậy là có ý gì? Do anh chưa đọc mấy tác phẩm này hay là mặc dù đã đọc rồi nhưng anh không thích, thế nên mới cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-thang-sau/2718196/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.