Vương Quân vẫn còn nhớ câu nói đăng trên blog của Ngải Mễ: Đối với chuyện chồng say nắng, cần coi đó là một vấn đề kỹ thuật để giải quyết, không nên dính dáng đến chuyện tình cảm. Nếu không có chứng cứ thì coi như anh ta chưa say nắng, đợi đến khi có bằng chứng rồi, cần giải quyết theo mức độ nghiêm trọng của tình tiết. Cho dù ly hôn hay không ly hôn, đều phải bảo vệ lợi ích cho mình và đứa con.
Trong thời gian này, cô đang làm như thế, coi là vấn đề kỹ thuật để giải quyết, thu thập chứng cứ trên diện rộng, chuẩn bị về tinh thần rằng sẽ phải đối mặt với tình huống xấu nhất, cố gắng để mình ít bị ảnh hưởng nhất, thế nên bất luận là cô giáo họ Nhiễm hay Tông Gia Anh, đều không ảnh hưởng đến tâm trang của cô. Thậm chí cô còn thấy thương hại cho hai kẻ đó: Nếu các người gửi gắm tình yêu cho gã đàn ông như Vương Thế Vĩ thì sau này chắc chắn các người sẽ phải ân hận.
Hôm sau, khi hết giờ làm việc, cô đến Home Depot mua một thùng sơn xanh lá cây để sơn tường cho con trai. Mặc dù cô không thích để sàn màu đỏ đun phối với tường màu xanh lá cây, nhưng vì con trai thích nên cô cũng chiều theo.
Cô đến nhà mới, ăn hộp cơm tự mang rồi bắt đầu sơn tường. Do không dán băng dính nên cô đành phải để trống khoảng giao nhau giữa tường và trần nhà, đợi đến cuối tuần Kevin đến lát sàn, chắc chắn sẽ dán giúp cô, rồi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-thang-sau/2718184/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.