“Dạo này đầu óc anh lúc nào cũng mông lung như đang chiêm bao ấy?”
“Tại sao?”
“Không dám tin vào sự thật chứ sao!”
Cô lại vừa nũng nịu vừa cảm động ôm chặt anh. “Giờ anh đã tin chưa?”
“Hơi hơi tin rồi.”
“Vì sao?”
“Vì em rung động trước anh rồi.”
Cô liền thụi cho anh một quả. “Anh lại nói linh tinh rồi đấy!”
“Thật mà. Em không cảm nhận được à?”
“Em không hiểu anh đang nói gì.”
“Em không biết thật à? Đau hay không mà em không biết sao?”
Cô thấy vẫn hơi đau, nhưng chủ yếu đau ở một điểm nào đó bên ngoài chứ không đau
từ trong ra ngoài như lần trước.
Anh liền giảng giải: “GIờ có nước rồi, trơn hơn sẽ không đau nữa. Em xem, còn có tiếng
động nữa này.”
Anh cố tình tạo ra một vài âm thanh, cô tức lắm, lại thụi anh mấy quả.
Anh đang bận rộn nên không đỡ được, cũng không có chỗ trốn, đành để cô đấm, cười
ranh mãnh, nói: “Dám phản hả, đánh cả thầy giáo dạy lớp vỡ lòng cho mình là sao!”
Cô bịt chặt miệng anh lại. “Đã bảo đừng phát ngôn kiểu đó nữa mà anh vẫn cứ nói!”
Anh gạt tay cô ra, cúi xuống đáp trả bằng một nụ hôn bỏng cháy.
Cô dũng cảm đón nhận nụ hôn của anh và chặn đứng thành công những câu từ kinh
điển mà anh chuẩn bị tuôn ra.
Buổi trưa, hai người vẫn ra nhà ăn ăn cơm, ăn xong liền ra bến xe mua vé.
Trên đường trở về thành phố D, cô đã không còn đầu óc nào để nghĩ dàn ý cho bức thư
tình mà chỉ ngủ gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-thang-sau/104426/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.