Triết gia A nói: Chồng cặp bồ, vợ luôn là người cuối cùng biết sự thật.
Triết gia B nói: Chồng cặp bồ, nhờ trực giác mách bảo, vợ luôn là người biết chuyện đầu tiên.
Kể từ khi chồng về nước, hai câu nói này luôn ám ảnh Vương Quân, cô là một research scientist (nhà nghiên cứu),sống bằng đồng lương nghiên cứu, đã quen với việc dùng các số liệu thí nghiệm để nói chuyện, mỗi khi thực hiện các đề tài nghiên cứu tại phòng thí nghiệm, cô đều đặt ra hai giả thiết mâu thuẫn, xung đột nhau.
Giả thiết 1: Gen A có thể ức chế tế bào ung thư phát triển.
Giả thiết 2: Gen A không thể sự phát triển của tế bào ung thư.
Nhiệm vụ của cô dùng các thí nghiệm để xác định rốt cuộc giả thiết A vững chắc hay giả thiết B vững chắc.
Chính vì thế cô không cảm thấy lạ trước sự xung đột giữa triết gia A và triết gia B, trái lại, vừa nhìn thấy hai mệnh đề đối lập này, cô vô cùng phấn chấn, chỉ muốn tiến hành ngay một thí nghiệm để kết luận ai đúng, ai sai.
Chỉ có điều, việc cặp bồ không giống tế bào ung thư, dường như chưa có ai thông qua phương pháp thí nghiệm để chứng minh.
Điền Bân – cô bạn làm ở phòng thí nghiệm – chắc chắn là đệ tử của triết gia A, gần như lần nào đi ăn trưa gặp Vương Quân, Điền Bân đều tỏ ra lo lắng. “Cô giáo Vương à, cô thật sự không nên để thầy Đại Vương nhà cô về nước…”
“Thầy Đại Vương” mà Điền Bân nói ở đây chính là Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-thang-sau/104417/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.