-Ai là Lạc Thổ Trọng ạ?! Tôi có chút chuyện muốn gặp! _ Giọng nói của nam thanh niên trước cửa phòng bệnh trong đêm khuya thu hút người khác.
Rốt cuộc hỏi ra thì người phụ nữ đứng tuổi kia chính là mẹ Lạc Mẫn. Cuộc trò chuyện bắt đầu, ánh mắt người thanh niên không ngừng dò xét khắp gian phòng, và cả người trên chiếc giường nhỏ hẹp đằng kia.
___
Những nụ hôn mật ngọt trải dài trên khắp cơ thể. Hắn lưu luyến hai quả đào hồng trước mắt, không ngừng dùng miệng liếm mút, đôi khi phát ra những âm thanh nghe thật xấu hổ vang vọng khắp phòng! Bàn tay thô to giữ lấy một bên gò bồng không ngừng xoa nắn còn nhẹ nhàng đùa bỡn với nụ hồng căng cứng, làm người dưới thân càng không ngừng khóc nhiều hơn:
-Nguyễn Trọng Nam… Anh tha cho tôi lần này đi được không… Tôi… Tôi … không dám gạt anh nữa! Hức… Hức… Tôi cũng không dám… đòi…
Nguyễn Trọng Nam một tay xoa nhẹ trên vòng eo nộn thịt của cô, mộ tay nắm lấy chiếc cằm tròn của cô, nhìn thẳng vào đôi mắt đen lóng lánh nước kia, hững hờ bỏ lại vài chữ:
-Giờ phút này mà tôi tin em… Mới lạ!
Vừa dứt câu hắn đã động thân xé rách chướng ngại vật sau cùng, đồng thời cũng xé rách luôn trái tim Lạc Mẫn.
Cảm giác bị xuyên thủng cả nửa người dưới làm Lạc Mẫn không phải kêu lên thảm thiết. Cô dường như là rống lên:
-Đồ khốn! Đồ… Khốn nạn! Tôi… Hận anh! Ah! Ah!
Theo mỗi nhịp động thân của Nguyễn Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-map-map-trong-sinh/2512581/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.