Lúc thu dọn sách vở, đột nhiên có tiếng bụng của ai đó sôi lên, khiến Giản Vy phải chú ý, quay qua hỏi anh:
-"Anh là chưa ăn gì sao?"
-"Lúc tối vội trở về nên chưa kịp ăn."
-"Anh muốn ăn gì, em sẽ nấu cho anh?"
-"Ăn gì cũng được?"
Trải qua hai tiếng cùng nhau làm bài tập, dường như Giản Vy đã vơi đi bớt cảm giác ngượng ngập khi nãy, lúc này một thân ảnh cao lớn, vững chãi đang lẽo đẽo theo sau một thân ảnh nhỏ nhắn, mềm mại đi về phía phòng bếp. Cảm giác là sự nhịp nhàng, hòa hợp đến kì lạ.
Lúc Giản Vy ở trong bếp tập trung nấu ăn, Dịch Thiên ở bàn ăn phía sau, đôi mắt một khắc cũng chẳng rời khỏi cô, thậm chí còn lấy điện thoại chụp lại dáng vẻ của cô lúc ở trong bếp để lưu giữ làm của riêng.
Chẳng bao nhiêu lâu, trên bàn ăn đã xuất hiện một món canh, một món mặn đơn giản cùng một đĩa hoa quả đã gọt sẵn.
-"Anh ăn đi, ăn muộn quá không tốt cho dạ giày"
-"Nghe lời em vậy." Anh cười nhẹ, ôn nhu nói sau đó cầm đũa từ tổn thưởng thức bữa cơm "Nhím nhỏ" nấu.
Cô cũng ở một bên, không hẳn là đợi anh mà là nhắn tin cho cô bạn thân, cười khúc khích khiến anh phải chú ý. Dịch Thiên khoái chí trong lòng, vì hôm nay lại phát hiện một dáng vẻ mới của cô. Là một Giản Vy vô tư, đơn thuần không bị sự đời đè nặng lên vai.
-"Vui như vậy sao?" Anh nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3738805/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.