-"Khi nào mẹ khỏe lại, chúng ta sẽ đến cảm ơn mọi người một tiếng." Đôi mắt hiền hậu của Vân Linh ánh lên sự biết ơn, cảm động.
-" Dạ vâng, nhưng trước mắt mẹ cần dưỡng bệnh để làm phẫu thuật, chuyện sau đó sẽ từ từ tính." Cô cũng liền đồng ý với mẹ, đến lúc đó sẽ tính tiếp.
Hai ngày cũng không phải dài, thoắt cái liền đã đến ngày phẫu thuật. Sáng sớm đã có bác sĩ đến kiểm tra tình hình sức khỏe trước khi phẫu thuật, sức khỏe của mẹ cô đã đủ điều kiện. Hôm nay cô cũng xin nghỉ để cùng mẹ trải qua giờ phút nguy hiểm này. Trước khi được bác sĩ đẩy vào phòng phẫu thuật, cô còn nắm chặt tay mẹ động viên:
-"Mẹ cố lên nha, con ở đây đợi mẹ." Giản Vy đã tự trấn an cảm xúc của bản thân để mẹ không lo lắng theo, nên lúc này đã cố gắng nặn ra nụ cười thật tươi với mẹ.
-"Được, mẹ sẽ cố gắng vì Vy Vy của mẹ." Mẹ cũng nắm chặt tay cô cười tươi.
Ngay khi cửa phòng cấp cứu đóng lại, cô ngồi thụp xuống băng ghế chờ bên ngoài, chân tay cứ thế lạnh đi, run rẩy, lòng nặng trĩu bồn chồn, lo lắng.
Từ khi mẹ phát bệnh, những năm này đều do Giản Vy gánh vác, trải qua cũng không ít chuyện, nhưng nói gì thì nói cô cũng chỉ là cô gái tuổi đôi mươi những lúc thế này vẫn cần có người bên cạnh, nên lúc này không tránh khỏi cảm giác cô đơn, sợ hãi.
Đáng nhẽ hôm nay Ngân Ngân sẽ ở cùng cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3725151/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.