-"Bác sĩ, mẹ cháu sao thế ạ."
Giản Vy theo sau vừa bước vào cửa đã run rẩy đánh rơi túi đồ cầm trên tay xuống đất, hốt hoảng chạy đến bên giường bệnh hỏi bác sĩ, y tá xung quanh giường bệnh.
Người phụ nữ trên giường bệnh trong trạng thái bất tỉnh, thần sắc nhợt nhạt được bác sĩ cấp cứu khẩn cấp.
-"Mẹ cô đột nhiên lên cơn đau tim, được mọi người xung quanh giúp gọi bác sĩ. Chúng tôi kiểm tra trên hồ sơ của bệnh nhân thấy có số liên hệ của cô là người nhà nhưng liên lạc thì không được." Y tá thấy người nhà liền vội vàng bước đến giải thích.
Cô vội lục điện thoại trong ba lô thì phát hiện điện thoại của cô tối qua đi làm về đã hết pin nhưng cô quá mệt nên đã không sạc mà đi ngủ luôn, sáng nay lại đi sớm nên điện thoại vẫn nằm sâu trong ba lô. Ngay cả sáng nay chụp ảnh cũng là máy của Nhã Ngân.
Cô thật sự rất sợ, sợ mẹ rời xa cô, cũng rất hối hận, hối hận vì lúc mẹ cần cô nhất cô lại chẳng ở bên. Hiện tại chẳng biết làm gì, thân thể cùng đầu óc tê liệt gần như mất đi khả năng kiểm soát. Cô chỉ còn biết ngồi trên hành lang khóc nấc, Nhã Ngân ngồi bên cạnh cũng chẳng biết làm gì ngoài ôm lấy cô an ủi:
-"Bác gái chắc chắn sẽ không sao, cậu đừng khóc nữa, cậu phải mạnh mẽ để bác ấy dựa vào nữa. Ngoan, nghe lời tớ."
-"Nhưng mà tớ không tốt, để mẹ một mình chịu đau đớn." Càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3725149/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.