Sau giọng nói mềm mại, nhẹ nhàng có chút gấp gáp của cô là tiếng cười trầm thấp mang theo từ tính khiến cô càng thêm hoảng sợ.
Thân hình cao lớn tuyệt mĩ đang tiến gần về phía Giản Vy, cô hoảng hốt muốn tìm cách tránh xa, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lúc trắng lúc xanh, đôi môi đỏ mọng bỗng chốc mím lại, đôi mắt long lanh mở to bất động, lồng ngực phập phồng, đôi chân bất giác giật lùi ra xa thân ảnh cao lớn. Nhìn biểu cảm đáng yêu này của cô thú tính của anh càng dâng cao với ý nghĩ xơi tái con mồi trước mắt mà giam cầm cô ở giữa bức tường màu trầm lạnh lẽo và lồng ngực vạm vỡ. Cô lại cảm thấy như bản thân tự tìm đường chết khi giật lùi vào tường, cả cơ thể căng thẳng co rúm. Bỗng giọng nói trầm ổn vang lên:
- "Em nói thế là làm khó tôi rồi, bởi giá trị của tôi rất lớn, mà căn bản thì tôi không thiếu tiền."
-"Vậy anh....anh muốn gì?"
- "Tôi muốn thân thể này". Vừa nói Dịch Thiên vừa ôm eo nhỏ mà áp sát thân thể về phía mình.
-"Ai cho anh cái quyền đó chứ.....buông....buông tôi ra". Dù sao cũng đến tuổi này, Giản Vy thừa hiểu vấn đề anh nói đến là gì, cô kịch liệt phản kháng, dùng đôi tay nhỏ của mình chống lên lồng ngực rắn chắc cố gắng cự tuyệt.
-"Đương nhiên, ở bên cạnh tôi em sẽ không thiệt. Theo tôi được biết, mẹ em đang nằm ở bệnh viện thuộc quyền quản lý của Lôi thị, hơn nữa còn cần đến một khoản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3725144/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.