-"Sao công chúa của mẹ lại khóc thế kia." người phụ nữ thở từng hơi khó nhọc nói với cô.
-"Ưm, công chúa của mẹ đâu có khóc chỉ là bụi bay vào mắt thôi mà." Cô nũng nịu với mẹ.
-"Ừm, công chúa của mẹ rất mạnh mẽ mà. " mẹ cười hiền từ xoa đầu cô. Miệng thì cười nói thế, nhưng thâm tâm bà lại chẳng thoải mái chút nào, bà luôn buồn lòng tự trách bản thân ốm yếu, bệnh tật làm khổ con gái nhưng lại chẳng biết làm thế nào.
-"A, mẹ vừa tỉnh dậy chắc sẽ đói,̀ để con đi mua cháo cho mẹ." Cô vui vẻ nói.
-"Được, con đi đi."
Tại tòa nhà cao lớn của tập đoàn Lôi thị, bóng dáng người đàn ông cao lớn hướng đôi mắt sắc bén màu hổ phách về phía đô thị tấp lập qua ô cửa sổ lớn sát mặt đất trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó, bỗng nhiên phía cửa có tiếng gõ nhẹ nhàng.
-"Vào đi "Dịch Thiên lạnh lùng lên tiếng.
-"Thưa ngài, Lý tiểu thư hiện tại đang ở bệnh viện thuộc quyền quản lý của tập đoàn Lôi thị chúng ta." Lôi thị kinh doanh rất nhiều lĩnh vực, cũng như dịch vụ cho các tầng lớp khác nhau nên Giản Vy mới có thể mang mẹ đến bệnh viện thuộc quản lý nhà họ Lôi mà trị bệnh. Bởi cô nghe nói, chất lượng dịch vụ, tay nghề bác sĩ ở đây rất tốt chi phí cũng có phần phù hợp với hoàn cảnh của gia đình cô, nhưng đối với một số phẫu thuật đặc thù thì chi phí cũng không hề rẻ như phẫu thuật ghép tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3725142/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.