Liên tiếp mấy ngày nay Thời Dịch cũng không liên lạc về nhà, ba người trong nhà thật ra đều lo lắng cho anh nhưng trên mặt lại không thể hiện ra, ban ngày cũng không nói về chuyện này, buổi tối khi về phòng thì cau mày lo lắng không chút nào che giấu.
Thời Dịch cố ý giấu giếm, nhưng chuyện này sao có thể lừa được chứ, chỉ cần động não một chút đã biết anh nhất định đi khu thiên tai rồi.
Mấy ngày nay tinh thần của Khương Ngã không tốt lắm, bà chưa tắm rửa gì chỉ ngồi trên giường tìm kiếm tin tức về khu thiên tai, Thời Hoành Thâm rút lấy điện thoại từ trong tay bà: "Đừng xem nữa, nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có bao nhiêu tin tức đó."
Ông đưa tay ra ôm bà, nhẹ giọng nói: "Thời Dịch đã tham gia cứu viện như thế này nhiều lần rồi, có rất nhiều kinh nghiệm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
Khương Ngã tựa lên vai ông, hỏi: "Chúng ta quyên góp cho khu thiên tai đó được không?"
Thời Hoành Thâm nói: "Yên tâm đi, anh sẽ cho người mua chăn, bánh mì cứu đói, mùa đông lạnh giá, người lại nhiều, chắc chắn sẽ cần những thứ này."
Khương Ngã rũ mắt, thở dài một hơi: "Chúng ta cũng chỉ có thể làm được như vậy thôi."
"Đúng vậy, con trai còn có ích hơn anh."
Khương Ngã lại nói tiếp: "Trên mạng nói những người bị thương đều chuyển đi bệnh viện, chắc Thời Dịch cũng về bệnh viện rồi."
"Ừ, chờ nó hết bận sẽ liên lạc với chúng ta."
Thời Hoành Thâm đứng dậy vào phòng tắm xả nước nóng ra, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-cua-giao-su-thoi/1301531/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.