Mang giày xong, Đinh Nhàn liền kéo tay Thời Dịch chạy nhanh xuống lầu, cũng không biết tuyết đã bắt đầu rơi từ khi nào, vào lúc này trên mặt đất đã phủ một lớp tuyết trắng, bước chân lên đó còn in lại dấu chân mờ nhạt.
Đinh Nhàn ngửa đầu nhìn trời, từng mảnh bông tuyết bay bay vô cùng lãng mạn. Cô há miệng ra liền có rất nhiều bông tuyết rơi vào trong miệng cô, lạnh băng khiến cô giật mình.
Quay đầu liếc nhìn người sau lưng, nghịch ngợm le lưỡi một cái, rồi ngồi xuống nắn tuyết chơi.
Thời Dịch đứng cạnh cô, nhìn cô gái nhỏ làm ra hành động ngốc nghếch như vậy, vừa buồn cười vừa đau lòng, anh khom người kéo cô lên, chợt bị cô gái nhỏ ném một nắm tuyết lên người.
Sợ anh phản kích, Đinh Nhàn nhanh chân bỏ chạy, vừa chạy vừa nhảy, kết quả không chú ý khiến cả người ngã nhào trên mặt đất, một trận lạnh thấu xương ập đến, cô còn chưa kịp phản ứng đã được một người nhấc lên.
Thời Dịch phủi phủi tuyết trên người cô, hai tay chà xát mặt cô: "Có lạnh không?"
Đinh Nhàn: "Lạnh~", nhìn mặt đất đầy tuyết, có chút phấn khích, "Không biết tuyết này rơi bao lâu, nếu tối nay vẫn không ngừng rơi thì ngày mai có thể nặn người tuyết rồi."
Gương mặt cô gái nhỏ bị lạnh đến đỏ bừng, tay cũng bị lạnh theo, Thời Dịch cởi áo khoác của mình ra khoác thêm lên người cô, hận không thể gói cô lại thành một cái bánh chưng.
Đinh Nhàn thấy trên người anh chỉ mặc một cái áo len mỏng, vội nói: "Anh Thời Dịch, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-cua-giao-su-thoi/1301529/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.