Còn chưa kịp mở đèn, cô gái nhỏ đã đợi không được cởi quần áo anh ra, trong không gian vừa yên tĩnh vừa tối, ánh trăng mờ mờ từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu đến trên người cô, đôi mắt đó như pha lê phát sáng lấp lánh.
Đinh Nhàn nhìn anh chăm chú, ánh mắt to gan phơi bày ý đồ trần trụi.
Hô hấp của Thời Dịch bị cô làm cho rối loạn, anh bắt lấy hai tay cô rồi đưa lên miệng khẽ hôn, thanh âm trầm thấp nói: "Đừng lộn xộn, trên người em có vết thương."
Đinh Nhàn không để ý, dùng tư thế đó hôn cổ anh, đôi tay nhỏ bé bám vào vai anh, một đường đi xuống, mò mẫn bên eo anh một lúc mới tìm được chính xác khóa thắt lưng của anh, Thời Dịch đè tay cô lại, hơi cười cười: "Đinh Nhàn."
Giọng nói người đàn ông phát ra mơ hồ mang theo ý cảnh cáo.
Nếu bị cô tiếp tục khiêu khích như vậy, thật sự sẽ nổi lửa mất thôi.
Đinh Nhàn không để ý, hôn từ cổ anh đến bên vành tai, hơi thở nóng bỏng phả ra: "Vậy thì anh dịu dàng một chút."
Dứt lời, cô lập tức ngậm lấy môi anh, Thời Dịch không có biện pháp gì với cô, cuối cùng thả lỏng tay để cô tùy ý.
Ánh trăng nhàn nhạt, gió đêm nhẹ nhàng thổi vào khiến rèm cửa bay phấp phới, hai người ôm lấy nhau, nhiệt đột nóng lên, tim đập nhanh liên hồi, tất cả dường như đều tỏa ra mùi vị mập mờ.
Thời Dịch một tay ôm eo cô để mặc cô muốn làm gì thì làm.
Cô gái nhỏ ở phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-cua-giao-su-thoi/1301523/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.