"Đau quá! A, không thể vào được!"
Cổ tay của cô bị siết chặt, căn bản không thể động đậy được, hai mắt anh đỏ sẫm như liều mạng cắm mạnh vào trong. Cô thật chặt, quá trình phá thân của hai người đều không dễ chịu, nhưng chung quy anh vẫn đi vào được, lúc máu xử nữ chảy ra, anh ôm chặt cô, ấn chặt hai người lại với nhau.
"Nhớ kỹ, đời này em chỉ có thể là của một mình tôi, là của Mạc Thiên Trạch tôi!"
Sự thống khổ của đêm hôm đó, Kiểm Kiểm cả đời cũng không quên được, nhưng sau này cô mới ý thức được địa ngục chân chính chỉ mới bắt đầu thôi.
Trước đó Mạc Thiên Trạch không hay ở đây qua đêm, nay lại bắt đầu ở lại.
Trong phòng dùng máy sưởi, ngồi ở thảm nhung trắng như tuyết, Kiểm Kiểm dựa lưng vào vách tường được dán hình gấu nhỏ hồng nhạt, cô vòng tay ôm lấy cẳng chân, chôn khuôn mặt nhỏ xuống, nức nở khóc thầm.
Mạc Thiên Trạch đi ra từ phòng tắm, liền đi thẳng tới chỗ thiếu nữ.
Cô thoạt nhìn rất đáng thương, liên tục ba đêm bị anh cưỡng bách chà đạp, cả người bị che kín bởi những vết xanh tím, ngay cả mu bàn chân trắng nõn cũng có dấu răng.
"Kiểm Kiểm sao vậy? Ngoan, uống chút sữa bò đi, để chú giúp em nhé."
Anh lấy bình sữa thủy tinh trên khay, vặn nắp xong cũng không thấy cô gái nhỏ này ngẩng đầu lên, chỉ là động tác run rẩy rất nhỏ của cô cũng không qua được mắt anh.
Đó là sự sợ hãi rất sâu.
Mạc Thiên Trạch cười, đặt bình sữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-bi-cam-tu/191075/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.