Ăn sáng xong thì cô lại nằm dài lên ghế sofa rồi suy nghĩ lại vài chuyện,có lẽ sau khi Tử Nam trở về có thể anh ấy và Vân Kiều sẽ cưới nhau .
Điện thoại của cô cũng đã bị Tử Nam tịch thu luôn rồi, bây giờ không biết nó đang ở cái xó nào nữa..
Cô ở trong phòng với 4 bức tường,còn không thì sẽ mở tivi lên xem cho đỡ chán mà thôi .
Có lẽ cuối cùng thì anh ấy cũng sẽ nghe lời mẹ của mình mà thôi, anh ấy rất thương Thừa Hương mà .Mỗi lần nhắc đến bà ấy thì cô thấy được ánh mắt của anh ấy vô cùng buồn bã ,mà cô lại là nguyên nhân nữa, nếu không vì cô thì Tử Nam sẽ không như vậy .
Nếu cô đi rồi thì Tử Nam sẽ không có bị mắc kẹt giữa 2 người nữa ,và đây chính là cách tốt nhất mà thôi .
Đến trưa Hứa Thành đem cơm vào chứ không phải là Kha Mỹ ,trên tay anh cầm Mina ....
" Con mèo này đưa cho thiếu phu nhân ,.".
" Ừm cảm ơn .Sau mấy ngày nay tôi không thây nó vậy .".
" À là tôi đem nó đi tiêm phòng,cậu chủ sợ nó gây bệnh cho cô .Tại mấy ngày qua nó cứ chạy lung tung làm cho tôi kiếm muốn gần chết ..".
" Thì ra là vậy ...À mà Hứa Thành tôi có thể ra ngoài chơi không? Tôi không có bỏ trốn đâu, chỉ là muốn xuống phòng khách rồi ra vườn chơi mà thôi,ở đây với 4 bức tường khiến cho tôi rất chán .".
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ngoc-toi-yeu-em/3595276/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.