Ngày hôm nay trời lại đổ mưa, người ta thường nói vào ngày bản thân mình buồn và suy sụp nhất thì trời sẽ đổ cơn mưa và bây giờ cô cũng đã tin điều đó rồi. Nhưng mà mọi thứ nó đến nhanh quá khiến cho cô không thể nào mà chịu nổi.
Tố Di dầm mưa hơn một tiếng đồng hồ thì cũng mới về đến nhà,cô vừa bước vào nhà thì thấy mẹ mình đang xem tivi và ăn bánh ngô.
“ Mẹ,con mới về …”
“ Tố Di sao con lại dầm mưa như thế,nào mau vào trong thay đồ đi …”
“ Dạ mẹ “
Tố Di gật đầu rồi đi vào trong thay quần áo,cả người thì ướt như chuột lột.Mà hình như cô đã bị cảm rồi,từ nãy đến giờ cô cứ nhảy mũi liên tục không ngừng nghỉ.
Sau khi thay quần áo xong thì cô cũng lấy tập sách ra lao cho cô,điện thoại cũng đã tắt nguồn rồi.Cô lấy khăn giấy lao khô rồi cũng mở nguồn lên,khi cô mở điện thoại lên thì tin nhắn cưa vang lên liên tục.
[ Tố Di hôm nay em đi học thế nào rồi,em có nhớ anh không…]
[ Sao em không trả lời anh,bộ em đang bận à …]
[ Sau khi về thì anh sẽ cho em một bất ngờ…]
[ Ở chỗ em có mưa không,ở chỗ anh hôm nay mưa lớn quá …]
[ Anh nhớ em quá đi, buổi tối ngủ em nhớ phải đắp chăn đấy …]
Quá là nhiều tin nhắn luôn nhưng cô không biết nên trả lời từ đâu nữa. Buổi chiều sau khi gặp mẹ của anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ngoc-toi-yeu-em/3595231/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.